CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 929

thay trước đi.”

Thiếu niên đang nói đầy hứng khởi thì đột nhiên dừng lại, mắt chữ A

mồm chữ O mà nhìn ông anh họ tính tình siêu cấp nóng nảy chỉ để cho một
mình bác gái quản thúc, còn đâu ai cũng ngứa mắt, lại chỉ hừ một tiếng với
người kia, đứng dậy đi vào phòng ngủ.

La Tiểu Lâu nhún vai, chân vẫn bước tiếp, vào thẳng phòng bếp. Không

lâu sau, cậu bưng một chén hồng trà nóng hôi hổi đi ra, tỏa mùi sữa ngào
ngạt.

“Nguyên Nặc đúng không, xin chào, anh là La Tiểu Lâu.” La Tiểu Lâu

nói, rồi đưa chén hồng trà cho thằng nhóc trong khi nó đang trợn mắt đánh
giá cậu: “Cho em, hồng trà pha sữa, anh còn cho thêm một chút mật ong
nữa đấy.” Cả nhà Nguyên Tích thích ăn đồ ngọt là do di truyền hở…

Tuy Nguyên Nặc vẫn im lìm nhưng vẫn nhận cốc trà sữa, lễ phép cảm

ơn, thể hiện là một đứa trẻ được giáo dục tốt trái ngược với tính cách dứt
khoát.

La Tiểu Lâu nhìn thiếu niên cả đêm ngồi phi thuyền mà vẫn rất hoạt bát,

mặc bộ quần áo giống lần đầu tiên Nguyên Tích xuất hiện, vừa nhìn đã biết
là hàng thượng đẳng, chỉ có điều hiện giờ đã có vài nếp nhăn. Ngập ngừng
một hồi, La Tiểu Lâu bèn nói: “Bữa sáng chờ một chút nữa thì sẽ có,
Nguyên Tích đang dùng nhà tắm trong phòng ngủ, em vào nhà tắm ở phòng
khác rửa mặt trước đi, anh sẽ tìm cho em một bộ quần áo của Nguyên Tích,
chắc là em mặc vừa đồ của anh họ chứ?” Tuy Nguyên Tích cao hơn một
chút, nhưng Nguyên Nặc cũng chẳng thấp hơn bao nhiêu, gen của Nguyên
gia đúng thật là hảo hạng làm người ta phải GATO (ghen ăn tức ở).

Nguyên Nặc ngơ ngác nhìn La Tiểu Lâu sắp xếp tất cả mọi việc chu đáo

cho mình, vội tức giận nói: “Ai muốn rửa mặt! Ai muốn ăn sáng, tôi chẳng
đói một tẹo nào, chẳng lẽ anh nghĩ phi thuyền hạng nhất ngay cả đồ ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.