CỌ HOANG - Trang 101

người mua hàng mặc đồ may bằng lông thú, nơi thừa mứa vẻ nhăn nhó
đồng dạng cố hữu của những cô bán hàng mặc đồ xa tanh tựa những con rô
bốt, giờ đây không còn sự ồn ào, chỉ còn ánh sáng lấp lánh và không khí im
ắng cùng sự dội lại của bầu im lặng sâu hút, nơi dường như đang bị thu
nhỏ, đầy ắp nỗi tức giận căng thẳng nham hiểm như một bệnh viện vắng
người lúc nửa đêm mà trong đó một vài bác sĩ phẫu thuật trông giống người
Pích-mê

[20]

cùng vài y tá chiến đấu bằng sự đứng đắn không ồn ã để giành

giật sự sống mỏng manh, vô tăm tích nào đó, nơi mà Charlotte cũng mất
hút (không hẳn là biến mất hoàn toàn: Thỉnh thoảng, anh nhìn thấy cô trao
đổi với ai đó như thể bằng ngôn ngữ cơ thể về đồ vật mà một trong số họ
đang cầm, hoặc đi lại trong gian hàng). Anh có một tờ báo buổi tối và trong
hai hoặc ba tiếng đồng hồ tiếp theo, anh ngồi trên chiếc ghế mỏng manh đặt
giữa các bức tượng không có khớp nối và rỗng ruột được tạo tác đầy tinh tế
có khuôn mặt trông thanh thản đến mức gần như khó tin, các bức gấm thêu
kim tuyến, những đồng xêquin hoặc những viên kim cương giả lấp lánh,
trong khi những người phụ nữ làm công việc lau dọn xuất hiện trong tư thế
quỳ, đẩy những chiếc xô phía trước như thể họ là một loài vật, chuột chũi
chẳng hạn, từ một đường hầm hoặc một cái lỗ nào đó trong lòng đất bò lên,
phục vụ quy tắc vệ sinh khó hiểu nào đó, không phải vì sự lộng lẫy câm
lặng mà họ thậm chí chẳng buồn nhìn mà vì cái khu vực ngầm bí mật mà
họ sẽ bò trở về trước khi trời sáng.

Khi Giáng Sinh đến gần, mười một giờ hoặc nửa đêm, thậm chí muộn

hơn, anh và cô mới trở về nhà - căn hộ không có bàn làm việc cũng chẳng
có ô cửa sổ trần mà là một căn hộ mới và đơn sơ, thuộc một quận gần công
viên (nơi mà cứ khoảng mười giờ sáng khi đang nằm trên giường giữa giấc
ngủ đầu tiên và giấc ngủ thứ hai của ngày, anh có thể nghe thấy giọng nói
của những đứa trẻ đang vui chơi bị các cô bảo mẫu làm phiền vọng tới), nơi
mà Charlotte lên giường đi ngủ còn anh thì lại ngồi bên chiếc máy chữ,
ném hầu hết thời gian của cả ngày vào cái công cụ mà thoạt tiên anh mượn
của McCord, sau đó thuê từ một đại lý rồi mua về cho riêng mình giữa
đống súng ngắn và những chiếc răng vàng trong một tiệm cầm đồ; với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.