CỌ HOANG - Trang 126

“Tôi thậm chí không biết mình đã ở đâu. Mặc dù biết đâu là hướng

bắc, nhưng tôi không biết liệu đó có phải là nơi mình muốn tới hay không.”
Hắn vã một vốc nước nữa lên mặt rồi hạ tay xuống và nhìn máu đỏ thẫm
trên tay mình, không phải với vẻ buồn nản hay lo lắng, mà là bối rối đầy
giận dữ và mỉa mai. Người đàn bà nhìn vào gáy hắn.

“Chúng ta phải đến chỗ nào đó.”
“Chẳng lẽ tôi không biết điều ấy sao? Một người ở trên mái của nhà

trang trại. Một người ở trên cây. Và bây giờ lại thêm cái thứ trong bụng cô
nữa.”

“Tôi chưa đến ngày sinh đâu. Có lẽ do hôm qua phải trèo lên cái cây

đó nhanh quá, và phải ở đấy cả đêm nên trông tôi nặng nề như vậy thôi. Tôi
sẽ làm tất cả những gì có thể. Nhưng chúng ta nên sớm tìm đến một chỗ
nào đó.”

“Đúng”, người tù nói. “Tôi cũng nghĩ mình muốn tới chỗ nào đó song

tôi không may mắn trong chuyện ấy đâu. Cô chọn một chỗ đi và chúng ta
sẽ thử vận may. Đưa mái chèo cho tôi nào.” Người đàn bà đưa mái chèo
cho hắn. Con thuyền bây giờ có hai đầu nên hắn chỉ việc xoay người lại.

“Anh định đi đường nào đấy?”, người đàn bà hỏi. “Đừng bận tâm. Cô

cứ việc ngồi cho vững.” Hắn bắt đầu chèo thuyền qua cánh đồng bông. Trời
lại bắt đầu mưa, mặc dù lúc đầu không nặng hạt. “Đúng”, hắn nói. “Hãy hỏi
chiếc thuyền. Tôi đã ở trên chiếc thuyền này từ sáng và chẳng biết mình
định đi tới đâu, cũng chẳng biết mình đang đi đâu.”

Lúc đó là khoảng một giờ. Đến cuối buổi chiều, chiếc thuyền (họ lại

đang ở trên một con kênh mà họ chèo thuyền vào đó từ lúc nào không hay
biết và giả dụ có lý do nào đó để ra khỏi đấy thì cũng đã quá muộn để thực
hiện, và đối với người tù thì rõ ràng chẳng có lý do nào hết và thực tế là tốc
độ của họ đã lại tăng lên là lý do đủ để họ ở trên con kênh này) gặp một
vùng nước rộng đầy những thứ trôi nổi mà nhờ kích thước của nó, người tù
nhận ra đó là con sông Yazoo, mặc dù hắn chỉ được thấy đất nước này trong
một khoảng thời gian ngắn ngủi - đất nước mà hắn đã không rời bỏ dù chỉ
một ngày trong bảy năm đã qua của cuộc đời mình. Điều mà hắn không
biết là thuyền của mình đang dần bỏ xa những thành phố. Vậy nên ngay khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.