CỌ HOANG - Trang 129

thấy một âm thanh. Hắn không biết đó là tiếng gì vì hắn chưa từng và sẽ
chẳng nghe thấy âm thanh đó một lần nữa bởi âm thanh đó không phát ra
cho mọi người nghe mà cũng không người nào có khả năng nghe nó nhiều
hơn một lần trong đời. Và bây giờ hắn cũng không bị âm thanh đó làm
hoảng sợ bởi hắn chẳng có thời gian để sợ và bởi mặc dù toàn bộ tầm nhìn
phía trước không xa và rõ ràng, nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã
nhìn thấy cái trước đó mình chưa từng nhìn thấy trong khi nghe âm thanh
ấy. Những gì hiện hữu trước mắt là cái đường sắc nét nơi mặt nước ánh lên
như phát quang gặp bóng tối giờ đây cao hơn tới mười feet so với chính nó
trong khoảnh khắc hắn nhìn thấy trước đó và nó cuộn về phía trước như
tấm bánh tráng được cuộn lại để làm thành bánh pudding. Nó vồng lên rồi
gập xuống; đỉnh của nó cuồn cuộn tựa như bờm của một con ngựa đang phi
nước kiệu, cả ánh lân quang cũng vậy, lăn tăn và rung rinh như lửa. Trong
khi người đàn bà ngồi gục đầu ở mũi thuyền, ý thức hoặc không ý thức
được rằng người tù chẳng biết điều gì đang đợi họ ở trước mặt, thì hắn với
cái mặt sưng vù và đầy những vết máu lại há hốc miệng trong nỗi kinh hãi
cũng nỗi ngạc nhiên đầy ngờ vực, tiếp tục chèo thuyền hướng thẳng tới nơi
hắn không biết là đâu. Lại một lần nữa, hắn đơn giản không có thời gian để
ra lệnh cho các cơ bắp đang vận động như bị thôi miên của mình ngừng
hoạt động. Hắn tiếp tục khua mái chèo mặc dù con thuyền đã ngừng chuyển
động về phía trước mà dường như đang treo trên không trung trong khi mái
chèo vẫn cứ được đẩy lên, thu về, rồi lại được đẩy lên; giờ đây thay vì ở
trên không trung, chiếc thuyền bất ngờ bị vây quanh bởi một mớ hỗn độn -
những tấm ván, những ngôi nhà nhỏ, những xác động vật chết đuối, những
cái cây nhấp nhô lặn ngụp như những con cá heo - như đang trôi lơ lửng
trong tình trạng không trọng lượng và đầy lưỡng lự giống một con chim
bay là là phía trên một vùng thôn quê đang trôi nổi, chẳng biết nên đỗ
xuống đâu hoặc có nên đỗ xuống hay không, trong khi người tù trong tư thế
ngồi xổm vẫn đang miệt mài chèo thuyền và chờ đợi cơ hội để thét lên. Hắn
không phát hiện ra mình đang đối mặt với điều gì. Trong chớp mắt đuôi
thuyền dường như dựng đứng rồi sau đó vọt lên, loạng choạng trườn lên
bức tường nước cuồn cuộn như một con mèo, rồi lướt lên đỉnh của bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.