CỌ HOANG - Trang 135

phân biệt được con sông mình đã gặp trước đó nằm ở đâu. Hắn không biết
liệu có phải mình không thể nhìn thấy con sông ấy hay nó đã biến mất vào
một thời điểm nào đó hắn không hề hay biết; liệu nó đã biến mất trong một
thế giới bị nước nhấn chìm hay là thế giới đã bị nhấn chìm bởi một con
sông không giới hạn. Vậy nên giờ đây hắn không thể xác định được liệu
thuyền của mình đang chạy ngay trước những con sóng hay rẽ sóng; tất cả
những gì hắn có thể làm là đẩy cái cảm giác về sự tàn bạo đang tăng lên
nhanh chóng lại phía sau và chèo thuyền nhanh hết mức mà hệ thống cơ
bắp tê dại và rã rời của mình cho phép, cố giật cái liếc nhìn của mình khỏi
người đàn bà để gắn nó vào một điểm khác cho tới khi hắn đến được một
chỗ nào đó bằng phẳng và cao hơn mặt nước. Sự cố gắng cũng như đấu
tranh của hắn bộc lộ gần như rõ ràng trong đôi mắt sâu và hốc hác, cứ như
thể đôi mắt đó là hai mũi tên cao su có đầu mút được bắn ra từ một cái súng
đồ chơi của trẻ con; hệ thống cơ bắp phải làm việc liên tục trong nhiều giờ
liền của hắn giờ đây không tuân theo ý chí mà tuân theo sự suy hao vượt
trên cả tình trạng kiệt sức đơn thuần, gần như mê dại, như bị thôi miên, tiếp
tục hoạt động dễ hơn là dừng lại, và hắn, một lần nữa, lái chiếc thuyền liêu
xiêu đâm thẳng vào một chướng ngại vật mà nó không thể vượt qua và một
lần nữa, để mô tả chuyện đã xảy ra, hắn lao người về phía trước, ngồi bằng
cả tứ chi với khuôn mặt sưng vù, nhìn chằm chằm vào người đàn ông mang
súng ngắn và nói bằng giọng khàn khàn sầu thảm: “Vicksburg ư? Vicksburg
ở đâu?”.

Thậm chí khi hắn đã cố kể tất cả, thậm chí sau bảy tuần, sau khi sự an

toàn, an ninh, tính đảm bảo cùng việc canh gác cẩn mật tăng cường gấp đôi
và mười năm tù được bổ sung vào thời gian thụ án của hắn vì tội cố ý bỏ
trốn, nỗi oán giận đầy hoài nghi và kỳ cục trước kia vẫn quay trở lại hiển
hiện trên khuôn mặt, trong giọng điệu và lời nói của hắn. Hắn thậm chí đã
không lên một chiếc thuyền khác. Hắn kể lại rằng hắn đã bám vào một cái
cọc (đó là một nhà thuyền không được sơn, có ống khói, đang trôi thì bị
hắn đâm vào và có vẻ như nó không đổi hướng mặc dù ba người trên
thuyền chắc hẳn đã nhìn thấy hắn rõ rành rành và không rời mắt khỏi hắn;
người đàn ông thứ hai đi chân trần để râu, có mái tóc được tết bím, và sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.