CỌ HOANG - Trang 139

tới vì vẫn đang cố giải thích nguyện vọng và nhu cầu khiêm tốn của mình
cho đến khi người đàn ông mang súng (người duy nhất trong ba người trên
nhà thuyền đi giày) bắt đầu dận mạnh chân lên bàn tay của hắn, hắn rụt tay
lại mỗi lần gã đó làm vậy để tránh sự tấn công của đôi chân đi giày rồi lại
bám vào thanh chắn của nhà thuyền đó cho đến khi bị gã đàn ông mang
súng giơ chân đá thẳng vào mặt khiến hắn buộc phải né người sang một bên
để tránh; vậy là hắn đành phải buông tay khỏi thanh chắn của chiếc thuyền
kia, trọng lượng cơ thể hắn làm chiếc thuyền con tròng trành theo dòng
nước xoáy ngày càng mạnh còn chiếc thuyền mỏng manh bắt đầu bỏ con
thuyền lạ lại phía sau để rồi giờ đây hắn lại hùng hục chèo thuyền như một
người đang lao về phía vách núi mà anh ta biết rằng cuối cùng mình cũng
sẽ phải chịu sự kết án của định mệnh; ngoái lại nhìn chiếc thuyền cùng ba
khuôn mặt sưng sỉa đầy vẻ chế nhạo và tàn nhẫn nhanh chóng trở nên nhỏ
dần giữa vùng nước mênh mông kia, hắn tức sôi máu và ngạt thở trước sự
thật không thể chịu đựng nổi, chẳng phải vì hắn đã bị từ chối (hắn ít khi bị
từ chối), đã mong muốn và đòi hỏi rất ít, tuy nhiên hoàn cảnh lại đòi hỏi
hắn trả giá cho từng hơi thở mà (những người kia ắt phải biết) nếu có thể
trả, thì hắn đã không ở cái nơi hắn đang ở, đã không yêu cầu điều hắn đã
yêu cầu; hắn giơ mái chèo lên cao, khua trong không khí, gào lên những lời
nguyền rủa nhằm vào ba kẻ kia ngay cả khi khẩu súng ngắn của một trong
hai người đàn ông ở trên nhà thuyền đó lóe sáng và đạn bắn ra trên mặt
nước dọc theo một bên thuyền.

Vậy là hắn ở đó, vừa huơ huơ mái chèo vừa gào thét, và rồi hắn sực

nhớ ra có một đợt sóng khác - bức tường nước thứ hai mang theo những
ngôi nhà cùng những con la chết đuối - đang hình thành phía sau mình. Vậy
là hắn ngừng gào thét để quay trở lại với việc chèo thuyền. Hắn không cố
gắng vượt qua bức tường đó. Từ kinh nghiệm của bản thân, hắn biết rằng
khi bị bức tường nước đó đuổi kịp, hắn sẽ phải di chuyển cùng hướng với
nó cho dù có muốn hay không, và khi nó đuổi kịp, hắn sẽ di chuyển nhanh
đến mức không thể dừng lại được cho dù nơi hắn có thể đến để trút cái
gánh nợ, tức người đàn bà này, một cách kịp thời là ở đâu chăng nữa. Kịp
thời: Đó là nỗi day dứt hiện tại của hắn, vậy nên cơ hội duy nhất của hắn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.