CỌ HOANG - Trang 169

“Từ khi nào?”, anh hỏi, lắc vai cô bằng đôi tay run rẩy. “Em mất kinh

từ khi nào? Em có chắc không?”

“Em có chắc là em mất kinh không á? Chắc. Em bị chậm kinh mười

sáu ngày rồi.”

“Nhưng em chưa biết chắc cơ mà”, anh luống cuống nói, biết rằng

đang nói với chính mình: “Em chưa chắc chắn cơ mà. Bất cứ người phụ nữ
nào thỉnh thoảng cũng bị chậm kinh chứ. Em không thể chắc chắn được
cho đến hai...”.

“Anh tin như vậy à?”, cô nói khẽ. “Đó chỉ là khi anh muốn có con. Em

không muốn và anh cũng không muốn bởi vì chúng ta không thể nuôi con.
Em có thể nhịn đói, anh cũng thế, nhưng con thì không. Vậy nên chúng ta
phải giải quyết chuyện đó, Harry ạ.”

“Không!”, anh gào lên. “Không!”
“Anh nói việc đó đơn giản thôi mà. Chúng ta đã có bằng chứng chứng

minh anh có thể giải quyết tốt việc đó, có khó khăn gì đâu, chẳng là gì hết,
chỉ đơn giản như cắt một cái móng chân thôi. Em khỏe kém gì cô ta. Anh
không tin à?”

“Có”, anh gào lên. “Vậy nên em đã để cô ta thử trước. Thế đấy. Em

muốn xem liệu cô ta có chết hay không. Đó là lý do tại sao em cứ cố uốn
anh theo cái ý đó khi mà anh nói không...”

“Đêm đó, sau khi họ đi khỏi đây thì lò sưởi tắt, Harry ạ. Nhưng đúng

vậy, em đã đợi để nghe tin xem cô ta có ổn không. Cô ta cũng sẽ làm như
thế nếu người làm trước là em. Nếu người làm trước là em, thì em cũng
muốn cô ta đợi để xem mọi chuyện có ổn không và sống sót cho dù em
sống hay không cũng như cô ta muốn em sống dù cô ta có vượt qua được
hay không sau chuyện đó.”

“Đúng vậy”, anh nói. “Anh biết. Anh không có ý gì đâu. Nhưng em...

em...”

“Anh giải quyết việc đó tốt mà. Việc đó đơn giản thôi. Anh biết anh có

khả năng giải quyết việc đó mà.”

“Không! Không!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.