CỌ HOANG - Trang 173

“Anh kiếm ở đâu ư? Ai cần loại thuốc đó chứ nhỉ? Ở nhà chứa chứ

còn ở đâu nữa. Ơn Chúa, Charlotte! Charlotte!” “Em biết”, cô nói. “Chúng
ta không thể dừng được nữa. Chúng ta không còn là chính mình nữa rồi. Đó
là lý do:

Anh không thấy ư? Em muốn chúng ta trở lại như trước, thật nhanh,

thật nhanh. Chúng ta còn ít thời gian lắm. Hai mươi năm nữa em không thể
làm chuyện đó nữa và năm mươi năm nữa cả hai chúng ta sẽ chết. Vậy nên
phải nhanh lên mới được. Nhanh lên.”

Anh chưa từng đặt chân đến một nhà chứa và chưa bao giờ tìm kiếm

thứ đó. Vậy nên giờ đây anh phát hiện ra vấn đề mà nhiều người gặp phải:
Tìm được một nhà chứa và loại thuốc đó khó đến mức nào; bạn sống trong
một căn nhà dành cho hai hộ gia đình trong mười năm và bỗng nhiên phát
hiện ra rằng những quý cô hay ngủ muộn ở căn hộ bên cạnh không phải là
những người trực tổng đài phải làm ca đêm. Cuối cùng, trong đầu anh lóe
lên một ý tưởng mà có lẽ mọi gã quê mùa nhất đều biết như lẽ tự nhiên:
Anh hỏi một người lái xe taxi; và bây giờ anh đang trước một ngôi nhà
trông rất giống căn nhà mình đang ở khi nhấn cái nút chuông chẳng hề phát
ra âm thanh, dù tấm rèm cửa sổ bên cạnh cửa chính buông xuống ngay khi
anh dám chắc có người nào đó ở trong nhà đã nhìn thấy mình. Thế rồi cửa
chính được mở, một cô hầu gái da đen dẫn anh đi dọc một hành lang mờ tối
vào căn phòng có chiếc bàn ăn được ốp gỗ dán không có khăn phủ đặt một
cái hũ thủy tinh với những hình vòng tròn màu trắng ở đáy đựng rượu
punch bên trên, một cái máy chơi piano tự động có rãnh để bỏ tiền xu, và
mười hai chiếc ghế được đặt kế tiếp nhau dọc bốn bức tường như những bia
mộ ở một nghĩa trang quân đội - nơi người giúp việc bảo anh ngồi xuống;
và anh chẳng có việc gì để làm ngoài ngắm một bức tranh thạch bản vẽ
hình chú chó của Thánh Bernard đang cứu một đứa trẻ khỏi lớp tuyết dày
cùng bức chân dung tổng thống Roosevelt cho đến khi một người đàn bà
chạc bốn mươi tuổi có cái cằm chẻ và mái tóc vàng, mặc chiếc váy ngủ
màu hoa cà trông không được sạch sẽ cho lắm bước vào phòng. “Xin
chào”, bà ta nói. “Cậu mới đến thành phố này phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.