CỌ HOANG - Trang 182

Và bây giờ, ngồi trên ghế đá ở công viên Audubon đầy cây xanh và

ánh mặt trời rực rỡ với mùa hè Louisiana đã đến độ viên mãn mặc dù chưa
đến tháng Sáu, với tiếng trẻ con la hét, âm thanh của bánh xe đẩy giống âm
thanh anh nghe thấy từ căn hộ ở Chicago, qua khóe mi, anh nhìn chiếc xe
taxi (xe taxi được yêu cầu đợi) dừng lại trước một ngôi nhà kiên cố, trông
có vẻ tươm tất nhưng không thật nổi bật rồi nhìn cô ra khỏi taxi và bước lên
bậc cửa trong chiếc váy tối màu mà cô đã để trong túi xách mang theo mình
suốt một năm, từ mùa xuân năm trước, qua ba nghìn dặm. Chuông reo, và
có lẽ cũng chính người hầu gái da đen của năm trước lên tiếng: “Tại sao,
thưa cô...” rồi không nói thêm gì nữa cả, vì có lẽ cô ta sực nhớ ra ai đã trả
tiền công cho mình, mặc dù cũng có thể không phải là cô hầu đó bởi những
người hầu da đen thường bỏ việc sau khi chủ nhà chết hoặc ly thân. Bây
giờ vẫn chính căn phòng ấy, như lần đầu tiên anh nhìn thấy vào lần gặp gỡ
đầu tiên của họ khi cô nói, “Harry, người ta gọi anh là Harry phải không?
Chúng ta sẽ làm gì nhỉ?”(Ôi chao, mình đã làm điều đó, anh nghĩ. Nàng sẽ
phải thú nhận chuyện đó). Anh có thể nhìn thấy hai người bọn họ,
Rittenmeyer trong chiếc áo vest cài khuy chéo (có thể được may bằng vải
flanen tối màu với những đường may khéo léo và không hề rẻ); bốn người
bọn họ, Charlotte và ba người khác, hai đứa con gái trông không có gì đặc
biệt - một đứa chỉ có duy nhất mái tóc giống mẹ, đứa kia nhỏ hơn, chẳng
giống mẹ chút nào, ngồi trên đầu gối của bố nó, trong khi đứa lớn đứng dựa
người vào anh ta; ba khuôn mặt, một hoàn hảo, hai trong số ba khuôn mặt
đó toát lên vẻ bất khuất, khuôn mặt thứ hai lạnh lùng đầy cảnh giác, khuôn
mặt thứ ba đơn giản chỉ đầy vẻ cảnh giác; anh có thể nhìn và nghe thấy
tiếng họ nói:

“Hãy đến nói chuyện với mẹ của em đi, Charlotte. Hãy đưa Ann đi

cùng.”

“Em không muốn.”
“Đi đi. Hãy nắm tay Ann đi.” Anh có thể nghe và nhìn thấy họ:

Rittenmeyer đặt đứa nhỏ xuống sàn, đứa lớn nắm lấy tay cô và họ tiến lại
gần nhau. Bây giờ nàng bế đứa nhỏ vào lòng, nó nhìn nàng bằng ánh mắt
thờ ơ, trống rỗng, đứa lớn hơn nghiêng người về phía nàng, vâng lời, lạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.