CỌ HOANG - Trang 189

người đàn bà, quỳ xuống, đưa bình nước tới miệng cô ta cho đến khi cô ta
nói với hắn rằng đã cảm thấy dễ chịu hơn.

Trong cái bình có một hộp đậu hoặc cà chua, hay thứ gì đó, được dán

kín có nắp bật bằng kim loại với cái nạy vỏ hộp sắc như dao cạo. Cô ta nói
cho hắn biết cách mở hộp và hắn tháo dây của một chiếc giày ra, sử dụng
cái nạy vỏ hộp để cắt nó ra làm đôi. Người đàn bà muốn có nước ấm. “Giá
mà tôi có chút nước ấm”, cô ta nói bằng giọng yếu ớt không thể hiện chút
hy vọng rõ rệt nào, chỉ khi hắn nghĩ đến những que diêm trong cảm giác bất
lực muốn phát điên, giống như lúc cô ta hỏi hắn có con dao nào không, cô
ta mới lần trong túi của chiếc áo dài của mình (chiếc áo có hình chữ V sẫm
màu ở một bên ống tay và vết bẩn sẫm màu hơn ở một bên vai nơi chiếc
phù hiệu cùng biểu tượng nào đó đã bị gỡ bỏ, nhưng điều đó chẳng quan
trọng đối với hắn) rồi lấy ra một bao diêm được làm bằng hai vỏ đạn súng
ngắn. Vậy là hắn đưa người đàn bà tới một chỗ bớt lầy lội hơn rồi đi kiếm
những thanh củi đủ khô để đốt lửa, đáng lẽ hắn nghĩ, Mười nghìn con rắn
nữa, nhưng lại tự nhủ, chỉ là một con rắn nữa thôi mà: Và bây giờ hắn biết
con nai vừa hiện ra trước mắt mình không phải là con nai hắn gặp lúc trước
bởi vì hắn nhìn thấy ba con một lúc mà cũng không biết đó là nai, hoẵng
cái hay hươu đực bởi vào tháng Năm, tất cả những con vật đó đều không có
gạc, vả lại hắn cũng chưa bao giờ nhìn thấy một con vật nào giống như
những con vật đó ở bất cứ đâu ngoài tấm thiệp Giáng Sinh; sau đó hắn nhìn
thấy một con thỏ chết đuối đã bị những con chim rỉa thịt và diều hâu đỗ
trên người với chỏm đầu dựng đứng, cái mũi quý phái cùng con mắt màu
vàng toát lên vẻ cố chấp, hắn giơ chân đá con vật đã chết khiến nó chòng
chành và những con chim bay vù lên không trung.

Khi hắn mang một ít củi và con thỏ chết quay trở lại, đứa trẻ sơ sinh

đã được bọc trong chiếc áo dài đang nằm giữa hai đoạn khuỳnh ra của một
gốc cây bách còn người đàn bà thì chẳng thấy đâu cả, thế rồi khi hắn đang
quỳ trong bùn, thổi lửa và vun cho đám củi cháy, cô ta từ phía mép nước
chầm chậm bước lên với vẻ yếu ớt. Cuối cùng nước cũng được đun, và hắn
không biết từ đâu, có lẽ chính cô ta cũng không biết từ đâu, khi nhu cầu
thúc bách một miếng vừa giống như vải bố vừa giống như vải lụa xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.