CỌ HOANG - Trang 207

thành phố đó mà không bị người ta nhìn thấy, mình sẽ phải giúp anh ta làm
cái việc anh ta làm để có cái mà ăn và tồn tại, nhưng mình chẳng biết việc
đó là gì. Và hắn đã được thay đồ, gần như ngay trong buổi sáng đầu tiên ấy;
cũng giống như hắn không kể làm thế nào hắn đưa được thuyền qua cái dốc
của đập chắn, giờ đây hắn cũng không nói chi tiết về cách hỏi xin hoặc
mượn được từ người đàn ông - người mà mười hai tiếng đồng hồ trước mới
gặp lần đầu và cho đến tận lần gần đây nhất nhìn thấy ông ta, hắn vẫn
không thể trao đổi một lời nào - một chiếc quần bằng vải trúc bâu mà ngay
đến cái gã người Cajun

[28]

đó chắc hẳn cũng đã bỏ không mặc nữa vì nó

không còn đáng để mặc - quá bẩn thỉu, không có cúc, ống quần thì đã sờn
rách, te tua như một cái võng của năm 1890; hắn mặc quần và để trần từ
thắt lưng trở lên rồi đưa bộ quần áo tù nhọ nhem, đầy bùn đất dính két lại
cho người đàn bà khi cô ta thức dậy vào buổi sáng đầu tiên trên chiếc
giường sơ sài được đóng đinh vào một góc lều và nệm bằng cỏ khô, và nói:
“Giặt chúng đi. Tôi muốn chúng được giặt sạch. Tất cả”.

“Nhưng cái quần kia”, cô ta nói. “Anh ta không còn cái áo cũ nào nữa

ư? Trời thì nắng và ở đây nhiều muỗi như thế này...” Hắn thậm chí không
trả lời và người đàn bà chẳng nói thêm gì nữa, mặc dù khi hắn và gã người
Cajun kia trở về vào lúc sẩm tối, quần áo của hắn đã được giặt, dẫu vẫn còn
lờ mờ vết bùn và bồ hóng, nhưng cũng khá sạch và trông lại giống như vốn
có (cánh tay và lưng hắn đã đỏ ửng và chắc chắn ngày hôm sau sẽ phồng
rộp); hắn trải bộ quần áo ra, ngắm nghía rồi cuộn chúng lại cẩn thận như
cách người ta cuộn một tờ báo New Orleans cũ rích rồi nhét chúng lên một
thanh xà gồ; và khi trên lưng hắn nổi lên những vết phồng rộp mưng mủ,
hắn ngồi với khuôn mặt chẳng rõ vui hay buồn như một cái mặt nạ bằng gỗ
trong khi chủ nhà bôi lên lưng hắn thứ chất lỏng sền sệt được lấy từ một cái
chảo cáu bẩn và để trong một miếng giẻ rách bẩn thỉu, người đàn bà vẫn
không nói gì bởi chắc chắn cô ta biết lý do của hắn, không phải nhờ sự gắn
bó mà họ có được trong hai tuần trải qua những khủng hoảng về mặt cảm
xúc, xã hội và kinh tế, thậm chí đạo đức - những cơn khủng hoảng thậm chí
hiếm khi xảy ra ngay cả trong các cuộc hôn nhân bình thường kéo dài năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.