CỌ HOANG - Trang 211

như bùn - cái thứ đang bắt đầu phân rã một phần, trở thành vật giống như
khúc gỗ dày mang màu bùn - vẫn bất động, đập vào nhãn quan của hắn với
cả ba, à không, bốn chiều: Khối lượng, độ rắn, hình dạng, và hơn nữa, hắn
nhìn cái hình khối bất động đó không phải với cảm giác sợ hãi mà với sự
nghiên cứu chăm chú, chỉ vậy thôi, và cố không nghĩ, Trông nó có vẻ nguy
hiểm đấy mà nghĩ, Trông nó to lớn đối với người nào chưa từng gặp phải
nó mà trong tay không có một chiếc thòng lọng, rồi lại nghĩ, Giá mà gã kia
có thể nói trước cho mình biết phải làm gì thì có phải đỡ tốn thời gian
không cơ chứ; chiếc thuyền độc mộc tiến đến vật đó mỗi lúc một gần hơn,
rón rén trườn tới, thậm chí không tạo ra gợn sóng và hắn cảm thấy dường
như mình có thể nghe được cả tiếng thở bị nén lại của người bạn đồng hành
rồi bất thình lình hắn chộp con dao từ tay anh ta, thậm chí không kịp nghĩ
bởi vì việc đó diễn ra quá nhanh - chỉ trong chớp mắt; đó không phải sự
dâng nộp, cũng chẳng phải sự trình gửi, nó diễn ra trong bình tĩnh - việc
chộp lấy con dao vào hoàn cảnh đó là một phần con người hắn, hắn đã
uống cái ý thức đó cùng với sữa mẹ và sống với nó cả cuộc đời rồi: Suy cho
cùng một con người không thể chỉ làm những gì anh ta phải làm, với những
phương tiện anh ta có để làm cùng những gì anh ta học để làm trong khả
năng phán đoán tốt nhất của mình. Và mình cho rằng một con lợn thiến thì
vẫn là một con lợn thiến, cho dù nó trông như thế nào chăng nữa. Vậy là
hắn ngồi im thêm lúc nữa cho tới khi mũi thuyền tiếp đất nhẹ hơn cả một
chiếc lá rơi và bước ra khỏi đó, dừng lại một chút trong khi mấy chữ Nó
trông to lớn thật đấy hiện lên chỉ một giây, không rõ ràng và đậm nét, ở chỗ
nào đó trong đầu hắn - nơi một mảng của sự chú ý thuộc bộ óc có thể nhìn
thấy chúng rồi nhanh chóng biến mất, và hắn cúi người trong tư thế giạng
chân, con dao trong tay hắn thọc về phía trước khi tóm chân trước của con
vật đồng thời bị cái đuôi của nó quất mạnh vào lưng. Nhưng con dao là vật
quen thuộc của hắn, hắn biết mình có làm được việc hay không qua cảm
giác bị sức nặng từ cái đuôi đầy bùn của con vật quất một vệt dài lên lưng
cũng như cảm giác mà cái lưng cứng của nó cọ vào bụng hắn, cánh tay hắn
siết quanh cổ họng con vật, cái đầu phát ra những tiếng phì phì của nó bị
kẹp vào sát hàm hắn, cái đuôi giận dữ của nó đập và quất qua quất lại trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.