CỌ HOANG - Trang 227

ào ào và mau tạnh của mùa hè; có một tiệm bán hàng ở rìa đê, vài con la
được thắng yên cương, mấy con chó, vài người da đen ngồi trên những cái
bậc ở phía dưới các tấm biển quảng cáo bán thuốc lá và thuốc chữa bệnh
sốt rét, vài ba người đàn ông da trắng mà một trong số họ là phó cảnh sát
trưởng đang đi vận động bầu cử để đánh bại cấp trên của ông ta (người đã
cho ông ta việc làm) trong cuộc bầu cử diễn ra vào tháng Tám: Tất cả đều
dừng việc mình đang làm lại để quan sát chiếc thuyền hiện ra trên mặt nước
và đang cập bờ giữa buổi trưa nắng chói chang, nhìn người đàn bà bế một
đứa trẻ cùng người đàn ông có dáng người cao bước lên bờ, không khảo mà
xưng, tự chứng minh mình là ai bằng cách mặc sẵn trên người bộ quần áo
tù đã bạc màu nhưng mới được giặt sạch, dừng lại trong bụi đất nơi những
con la đang ngủ lơ mơ, bằng con mắt lờ đờ lạnh lùng tuyệt nhiên không có
vẻ hài hước trong khi ông phó cảnh sát trưởng thực hiện một cử chỉ mà tất
cả mọi người chứng kiến đều hiểu là động tác giơ súng lên bắn nhưng lại
chẳng thấy gì được bắn ra từ khẩu súng đó cả. Tuy nhiên chỉ bấy nhiêu thôi
cũng là quá đủ đối với người mới đến.

“Ông là cảnh sát phải không?”, hắn hỏi.
“Đúng vậy”, phó cảnh sát trưởng đáp. “Để tôi làm cho khẩu súng

này...”

“Được thôi”, người kia nói. “Kia là thuyền của các ông, còn đây là

người đàn bà đó. Nhưng tôi không tìm thấy cái gã ở trên mái nhà trang trại
đâu cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.