CỌ HOANG - Trang 229

“Gì cơ?”, ông hỏi. “Anh ư? Anh đã làm việc đó ư? Chính anh ư?

Nhưng tôi cứ nghĩ anh là...” Ông bác sĩ muốn nói, Tôi cứ nghĩ anh là người
yêu của cô ta cơ. Cứ nghĩ anh là người... Quá quắt lắm đấy! Phải có quy tắc
cũng như giới hạn đối với chuyện thông dâm, ngoại tình, nạo thai, phạm tội
chứ và, Cả với tình yêu, sự si mê, bi kịch được phép xảy ra với bất cứ ai để
người đó không giống như Chúa phải chịu đựng tất cả những cực hình
khủng khiếp mà quỷ Satan biết chứ! Cuối cùng, ông thậm chí cũng nói ra
vài điều mình nghĩ và giật tay ra một cách quyết liệt, không hẳn vì cảm
thấy bàn tay của người đó như thể một con nhện, bò sát hay thứ gì đó bẩn
thỉu, mà vì phát hiện ra cái đang bám vào tay áo mình giống thứ gì đó vô
thần không đến nỗi tai hại, như thể sự xúc phạm ghê gớm và tinh thần bất
tử đã xoay xở để rút êm về vương quốc của đạo đức thuần túy. “Quá quắt
lắm!”, ông kêu lên. “Ở yên đây! Đừng cố bỏ trốn! Anh có trốn đằng trời
cũng không thoát được đâu!”

“Bỏ trốn ư?”, người kia hỏi. “Bỏ trốn ư? Nhân danh Chúa, ông sẽ gọi

xe cứu thương chứ?”

“Không phải lo, tôi sẽ gọi!”, ông bác sĩ gắt lên. Giờ đây, trong gió đêm

dữ dội của bầu trời đen thăm thẳm, ông đang ở dưới vòm cổng và sẵn sàng
chạy bằng đôi chân nặng nề của mình. “Anh chớ có bỏ trốn đấy!”, ông
ngoái đầu lại nói, “Chớ có bỏ trốn!”. Wilbourne nhìn ánh đèn của chiếc đèn
pin trong tay ông bác sĩ nhấp nhoáng trên giậu trúc đào, cứ như thể ánh
sáng yếu ớt chẳng đáng kể ấy cũng phải đấu tranh trước sức nặng không
thay đổi và tàn nhẫn của gió đêm. Ông ta đã không quên điều đó,
Wilbourne vừa nghĩ vừa nhìn theo ánh đèn pin. Nhưng cũng có thể ông ta
không bao giờ quên bất cứ điều gì trong đời mình trừ việc từng sống và
chắc chắn đã chào đời trong tình trạng còn sống. Nghĩ tới từ “sống”, anh
chợt ý thức đến trái tim mình, như thể tất cả những nỗi sợ hãi sâu xa chỉ đợi
được hối thúc là lập tức trỗi dậy. Anh cũng có thể cảm nhận được những
cơn gió thổi qua khi chớp chớp mắt nhìn theo ánh đèn cho đến khi nó biến
mất khỏi giậu trúc đào; anh không thể ngừng chớp mắt liên tục trong - gió
đêm. Tuyến lệ của mình có vấn đề rồi, anh nghĩ khi nghe tiếng trái tim mệt
mỏi gào thét, cứ như thể đang bơm cát chứ không phải máu, không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.