CỌ HOANG - Trang 237

đang nói với mình: “Cậu chưa ăn gì, tôi đoán thế. Tôi sẽ hâm nóng cà phê.
Có lẽ cậu sẽ cần uống chút cà phê trước khi ông ấy và những người khác
thu xếp cho hai người rời khỏi đây”.

“Cảm ơn bà”, Wilbourne nói. “Tôi không thể...” Nhưng bà ta đã bước

ra khỏi phòng. Anh nghe thấy chính mình lên tiếng, “Đợi đã, tôi sẽ chỉ cho
bà vị trí của căn bếp” rồi cũng quên luôn việc đó, thậm chí còn không nghĩ
rằng bà ta biết rõ căn bếp hơn mình vì bà ta là người sở hữu nó; và anh
đứng tránh sang một bên khi ông bác sĩ đi qua mình để đến bên giường
ngủ, rồi bước theo và nhìn ông đặt chiếc túi xuống, nghiên cứu khẩu súng
lục trong tay sau đó nhìn quanh để tìm chỗ đặt khẩu súng xuống trước khi
nhớ ra điều mình cần phải nhớ, và ngoái lại, hướng khuôn mặt không mấy
nhẹ nhõm về phía anh.

“Không được nhúc nhích!”, ông ta quát. “Anh chớ có nhúc nhích!”
“Ông lấy ống nghe ra đi”, Wilbourne nói. “Tôi nghĩ đến một điều

nhưng có lẽ chúng ta nên đợi. Vì cô ấy sẽ tỉnh lại một lần nữa đúng không?
Cô ấy sẽ tỉnh lại. Tất nhiên rồi. Ông lấy ống nghe ra đi. Lấy ra đi.”

“Đáng lẽ trước đây anh nên nghĩ đến điều đó!” Ông bác sĩ vẫn nhìn

Wilbourne trừng trừng và cầm khẩu súng bằng một tay trong khi tay kia lần
trong chiếc túi đã mở để lôi ống nghe ra; rồi vẫn cầm lăm lăm khẩu súng
trong tay, ông cúi đầu xuống, gài ống nghe vào tai, cong lưng và dường như
lại thoáng quên mất khẩu súng vì quả thật ông đã đặt nó xuống giường dù
vẫn đặt tay trên nó; lúc này ông chỉ đơn giản chống tay để đỡ thân hình
nặng nề của mình khi cúi xuống, bởi trong phòng bây giờ đã bình yên đôi
chút khi cơn tức giận lắng xuống; lúc này, Wilbourne lại có thể nghe tiếng
gió đen cười cợt, giễu nhại liên miên, lơ đễnh, và cảm thấy dường như
mình có thể nghe được cả tiếng lá cọ xào xạc trong gió. Rồi tiếng xe cứu
thương vang đến bên tai, thoạt tiên là âm thanh rền rĩ vọng tới từ xa xa phía
trên đường cao tốc dẫn vào ngôi làng, và đúng lúc đó, vợ ông bác sĩ mang
theo một tách cà phê bước vào.

“Đã đến giờ giải lao của cậu”, bà ta nói. “Không có thời gian để hâm

nó thật nóng. Nhưng dù sao cậu cũng sẽ lót dạ được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.