CỌ HOANG - Trang 239

“Cẩn thận đấy bác sĩ... Chào bà Martha”, viên sĩ quan cảnh sát nói.

“Bỏ cái đó xuống đi. Súng có thể nổ bất cứ lúc nào. Cái gã bán súng có thể
đã kéo cò trước khi trao nó cho ông đấy.” Ông bác sĩ nhìn khẩu súng và
Wilbourne nhớ rằng hình như sau đó, ông ta đã cẩn thận xếp nó cùng chiếc
ống nghe vào túi; anh không nhớ rõ chi tiết này lắm vì vội đi theo người
đẩy chiếc cáng tới bên giường.

“Nhẹ tay thôi”, anh nói. “Đừng làm quá mạnh. Cô ấy sẽ không...”
“Tôi sẽ lo chuyện đó”, ông bác sĩ nói bằng giọng mệt mỏi mới tạm

dịu, cứ như thể đã rã rời, nhưng nếu cần, nó vẫn có thể cất lên một cách
hoạt bát và nhanh nhảu, tựa hồ có khả năng tự làm mới chính mình cũng
như phục hồi được nỗi tức giận. “Hãy nhớ rằng ca này được chuyển cho tôi
mà không phải tôi yêu cầu nhận nó.” Ông ta đến bên giường (Wilbourne
nhớ hình như ông ta đã cất khẩu súng vào túi) và nhấc cổ tay Charlotte lên.
“Hãy làm nhẹ nhàng hết sức có thể. Nhưng khẩn trương lên. Bác sĩ
Richardson sẽ có mặt ở đó còn tôi sẽ đến bằng xe riêng.” Hai người đàn
ông nhấc Charlotte lên chiếc xe cáng có bánh cao su, rồi người đàn ông trẻ
không đội mũ đẩy cáng ra hành lang với tốc độ nhanh đến mức khó tin, cứ
như thể chiếc cáng bị hút ra đó chứ không phải anh ta đẩy nó (những bánh
xe tạo ra tiếng mút trên sàn nhà), không phải bằng sức lực của con người
mà có lẽ bằng lực hút thời gian và ống thông hơi mà qua đó, những giây
đồng hồ không thể thu hồi được đang trôi qua rồi dồn tụ vào nó; thậm chí là
thời gian của cả đêm.

“Được rồi”, viên sĩ quan nói. “Tên anh là gì? Wilson phải không?”
“Đúng vậy”, Wilbourne đáp. Chiếc cáng di chuyển như bị hút qua

hành lang - nơi người đàn ông có dáng người gầy nhưng dẻo dai cầm một
chiếc đèn pin đang đứng; gió đen cười thầm và rì rầm với khung cửa mở,
nghiêng xuống người Wilbourne với sức nặng tựa một cái xúc tu đen ngòm,
và anh tựa vào nó. Chỉ còn vài bước chân nữa là họ ra khỏi cổng. “Cô ấy
nhẹ lắm”, Wilbourne nói bằng giọng lo lắng, yếu ớt. “Gần đây cô ấy gầy đi
nhiều. Tôi có thể bế cô ấy nếu như họ...”

“Họ cũng có thể làm việc đó”, viên sĩ quan nói. “Vả lại, họ được trả

lương để làm việc đó. Yên tâm đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.