CỌ HOANG - Trang 30

phí vừa phải - thì khoản tiền hai nghìn đô la dành để trang trải chi phí học
hành trong hơn bốn năm của anh đã mất giá, chẳng hơn gì hai trăm đô la ở
thời của cha anh. Thậm chí điều kiện của anh còn khó khăn hơn, vì ở ký túc
xá lúc bấy giờ đã có hệ thống sưởi ấm bằng hơi nước và trường đại học có
căng tin bán hàng tự động không cần người phục vụ; cách duy nhất một
người đàn ông trẻ có thể kiếm tiền ở trường là bắt bóng hoặc chặn người
giữ bóng trong các trận đấu bóng. Chị gái đã giúp đỡ anh - thỉnh thoảng lại
gửi cho anh một hoặc hai đô la hay thậm chí vài con tem được gấp cẩn thận
trong một bức thư. Số tiền đó dùng để mua thuốc lá và bằng cách không hút
thuốc trong một năm, anh đã tiết kiệm được một khoản đủ để nộp lệ phí
cho Hội sinh viên của trường Y. Anh không còn một xu dính túi để đi chơi
với các cô gái (trường có cả nam sinh và nữ sinh) nhưng dẫu sao hồi đó anh
cũng chẳng có thời gian cho chuyện ấy; đằng sau vẻ bình thản của đời sống
tu viện, anh phải vật vã trong một cuộc chiến liên miên không ngừng nghỉ
giống như bất cứ người nào trong một tòa nhà chọc trời của phố Wall khi
cố gắng cân đối khoản tiền đang vơi dần của mình với những trang sách
giáo trình được lật qua.

Nhưng anh đã xoay xở được, và với những gì còn lại của hai nghìn đô

la, anh có đủ tiền để quyết định vào phút chót giữa việc trở về thị trấn ở
Oklahoma để giơ tấm bằng cho chị gái xem, hoặc đi thẳng tới New Orleans
nhận nhiệm vụ bác sĩ thực tập, nhưng vào thời điểm đó, anh không có đủ
tiền để làm cả hai việc. Anh đã chọn New Orleans. Hay nói đúng hơn, anh
chẳng có lựa chọn nào khác; anh viết cho chị gái và anh rể một bức thư bày
tỏ lòng biết ơn đối với họ, gửi kèm một tờ giấy có chữ ký, ghi đầy đủ số
tiền của những con tem bưu điện và những khoản tiền mà chị gái đã gửi
cho mình, cùng với lãi suất (anh cũng gửi tấm bằng tốt nghiệp có những
con chữ được ghi bằng tiếng Latin với lời chào được dập nổi cùng những
chữ ký khó đọc mà chị gái và anh rể anh chỉ có thể giải mã được duy nhất
tên anh trong số đó) rồi gửi bưu điện cho họ, sau đó mua vé tàu, trải qua
mười bốn tiếng đồng hồ trên chuyến tàu chạy ban ngày. Anh đến New
Orleans với một chiếc túi xách và một đô la ba mươi sáu xu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.