CỌ HOANG - Trang 76

chất liệu không ngừng được biến thành các bức tượng tinh xảo, lạ lùng,
trông thật kỳ dị và phi lý.

Rồi cô nhận được đơn đặt hàng cuối cùng - một đơn hàng nhỏ mà khi

thực hiện xong, cô không nhận thêm được bất cứ đơn đặt hàng nào nữa.
Việc bán những bức tượng của cô chấm dứt một cách đột ngột và không thể
lý giải nổi giống y như cái cách nó bắt đầu. Ở các cửa hàng, người ta nói
với cô rằng bây giờ là mùa hè rồi và các khách du lịch cũng như dân cư
sinh sống ở đây đang rời khỏi thành phố để tránh cái nóng như nung người.
“Họ nói dối”, cô bảo. “Mặt hàng đó đã bão hòa rồi thì có”, cô nói với anh
cũng như tất cả những người đến căn hộ của họ như vậy: Đó là vào một
buổi tối, cô trở về nhà muộn cùng một hộp các tông đựng đầy các bức
tượng bị từ chối, khi tất cả những người hay lui tới nơi ở của họ đã có mặt
đông đủ. “Tôi đã biết trước điều này rồi. Bởi vì những thứ này chỉ để mua
vui mà thôi.” Cô lôi những bức tượng ra khỏi hộp và đặt chúng trở lại bàn
làm việc. “Chúng giống như thứ gì đó được tạo ra chỉ để sống ở nơi tối tăm
thiếu không khí, như trong phòng bọc sắt của ngân hàng hoặc trong đầm
lầy đầy khí độc, chứ không phải ở những nơi đầy dưỡng khí trong lành của
cây xanh ở Oak Park và Evanston. Đúng thế đấy. Bây giờ tôi không còn là
một họa sĩ nữa, tôi mệt và đói, tôi sẽ nằm cuộn tròn với một trong những
cuốn sách hay và một mẩu vỏ bánh mì mà bọn tôi có. Vậy nên tất cả các
bạn, mỗi người hãy bước tới cái bàn này, tự chọn cho mình một bức tượng
nhân dịp này, và đập vỡ nó đi.”

“Chúng ta vẫn có thể kiếm sống được mà”, anh nói với cô. Vả lại,

nàng chưa dừng việc đó đâu, anh nghĩ. Nàng không từ bỏ đâu. Nàng sẽ
không bao giờ từ bỏ, cũng giống như trước đó anh từng cho rằng có một
phần nào đó trong con người cô mà anh cũng như Rittenmeyer chưa bao
giờ chạm tới được - cái phần thậm chí không yêu cả tình yêu. Trong vòng
chưa đầy một tháng, anh tin rằng mình đã có được bằng chứng cho điều đó;
một hôm, anh về nhà và thấy cô lại đang cặm cụi bên bàn làm việc, với
niềm phấn khích cao độ mà anh chưa từng thấy trước đó - một niềm phấn
khích không thể gọi là hân hoan nhưng mãnh liệt và có sức thôi thúc không
thể cưỡng nổi khi cô nói với anh về việc mình đang làm. Đó là một trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.