CỌ HOANG - Trang 80

cứ như thể hy vọng mỗi lần làm như thế, anh sẽ thấy số tiền thay đổi hoặc
ngày hôm trước mình đã đọc nhầm, để rồi phải đối mặt với thực tế phũ
phàng rằng số tiền vẫn thế và anh cũng chẳng đọc nhầm - những con số rõ
ràng, và mỗi ngày khoản tiền một trăm tám mươi hai đô la lại hụt đi năm
hoặc mười đô so với ngày trước đó; cho đến khi anh biết số tiền trong ví
của mình không còn đủ để trả tiền thuê nhà ba tháng vào ngày đầu tiên của
tháng Chín. Và rồi sau đó, thỉnh thoảng anh lại lấy ra một mảnh giấy khác -
tấm ngân phiếu màu hồng với giá trị hiển thị Ba trăm đô la chẵn. Anh làm
điều đó theo cái cách gần như long trọng, giống như việc chuẩn bị tẩu
thuốc theo nghi thức của kẻ nghiện thuốc phiện, và sau đó lại rời xa hiện
thực như kẻ nghiện thuốc phiện trong khi nghĩ ra cả trăm cách sử dụng nó,
đổi chỗ các con số và thay đổi giá trị quy đổi bằng hàng hóa tương đương
như chơi trò ghép hình, ý thức được rằng đây là một kiểu tự hành hạ (anh
nghĩ, bởi vì mình vẫn đang, và có khả năng sẽ luôn luôn, ở trong giai đoạn
túng thiếu), biết rằng nếu quả thực tờ ngân phiếu đó có thể đổi thành tiền
mặt và sử dụng được thì anh thậm chí chẳng dám đùa bỡn với ý tưởng đó.

Một buổi chiều, anh trở về nhà và thấy cô lại đang cặm cụi bên bàn

làm việc. Vẫn là cái bàn đó, và nó vẫn ở giữa phòng; cô chỉ lật tấm khăn
trải bàn lên, đẩy tập sách và tạp chí ra đầu bàn, cô đeo tạp dề chứ không
mặc bộ đồ áo liền quần và giờ đây, cô làm việc một cách trễ nải đến đáng
ngạc nhiên như người nào đó đang nghiên cứu một bộ bài để giết thời gian.
Bức tượng cô làm không cao - tượng một người đàn ông nhỏ bé, có lẽ là
nhân vật từ thời xa xưa, có khuôn mặt không thể gọi là nét nào ra nét ấy
của một thằng hề ngây ngô vô hại, trông rất ngớ ngẩn và dị dạng. “Đây là
tượng Mùi khó ngửi”, cô nói. Rồi anh hiểu ra, “Chỉ là mùi khó ngửi thôi.
Chứ có phải là một con chó sói đứng án ngữ ở cửa đâu. Mà chó sói là vật
thể có thật. Cừ khôi và độc ác. Mạnh mẽ nữa, mặc dù chúng là những con
vật hèn nhát. Nhưng đây chỉ là mùi khó ngửi thôi bởi vì cái đói không ở
đây...”, một lần nữa cô lại đấm vào bụng anh. “Đói là đói ở trên này cơ. Nó
không giống cái này đâu. Nó trông như pháo thăng thiên hoặc pháo ống hay
ít nhất cũng giống pháo hoa cải tóe lửa thành than có carbon phát sáng cơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.