CỌ HOANG - Trang 91

“Ồ. Tôi hiểu.” Anh ta nhìn bức tượng. “Cô đã tạo ra nó. Hôm qua tôi

nhìn thấy cô vẽ. Ở phía bên kia hồ.”

“Tôi biết anh đã nhìn thấy tôi.”
“Lúc ấy cô đang ký họa”, anh ta nói. “Thứ lỗi cho tôi nhé? Không phải

tôi cố ý rình mò đâu.”

“Tôi cũng có cố giấu mình đâu.” Bradley nhìn cô và giờ đây, lần đầu

tiên, Wilbourne thấy đôi lông mày và cái miệng của anh ta phối hợp đồng
điệu với nhau, cùng thể hiện vẻ giễu cợt, mỉa mai và độc ác - những biểu
hiện khiến toàn bộ con người anh ta toát lên sự tự tin, xấc xược và thô bỉ.

“Thật vậy hả?”, anh ta nói.
“Thật mà”, Charlotte nói. Cô tới bên lò sưởi rồi cầm bức tượng lên.

“Chán quá, anh chị lại đi khỏi đây trước khi chúng tôi kịp sang thăm vợ
anh. Nhưng có lẽ anh sẽ nhận cái này làm kỷ niệm.”

“Không; thực sự, tôi...”
“Anh nhận đi mà”, Charlotte vui vẻ nói. “Chắc chắn anh cần nó hơn

chúng tôi.”

“Cảm ơn cô.” Anh ta cầm lấy bức tượng. “Cảm ơn cô. Tối nay chúng

tôi sẽ trở về thành phố. Nhưng có lẽ trên đường ra khỏi đây chúng tôi sẽ
ghé thăm các bạn. Vợ tôi sẽ...”

“Vâng”, Charlotte nói.
“Cảm ơn”, anh ta nói rồi quay ra phía cửa. “Cảm ơn cô lần nữa nhé.”
“Chúng tôi cũng xin cảm ơn anh lần nữa”, Charlotte nói. Wilbourne

nhìn anh ta bước ra ngoài, đẩy chiếc xuồng khỏi bờ và trèo lên xuồng. Sau
đó anh đi tới chỗ chiếc hộp và cúi xuống.

“Anh định làm gì vậy?”, Charlotte hỏi.
“Anh định mang nó ném vào cửa nhà hắn.”
“Đồ ngốc”, cô nói. Cô bước tới bên anh. “Đứng thẳng lên nào. Chúng

ta sẽ ăn những thứ đó. Hãy đứng thẳng như một người đàn ông thật sự
nào.” Anh đứng lên, cô choàng tay ôm và kéo anh về phía mình với vẻ nôn
nóng tột độ được kìm nén. “Tại sao anh không lớn khôn lên hả, gã hướng
đạo sinh phá hoại hôn nhân? Anh không biết rằng ngay cả những kẻ đần
độn cũng nhận ra chúng ta trông chẳng giống một cặp vợ chồng hợp pháp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.