CỌ HOANG - Trang 93

“Có mấy bộ đồ bơi ở trong tủ đấy”, anh nói. Cô không trả lời. Tiếng

sập cửa vang lên. Sau đó anh không thể nhìn thấy cô nữa, còn nếu muốn,
anh sẽ phải nhổm dậy.

Sáng nào cô cũng đi bơi song vẫn chưa hề đụng tới ba bộ đồ bơi trong

tủ. Ăn sáng xong, anh thường nằm trên chiếc giường đơn và nghe tiếng
bước chân trần của cô ở trong phòng lẫn ngoài hiên; có khi anh nhìn thân
hình rám nắng, mịn màng và rắn chắc của cô lướt qua trong hiên. Sau đó
anh lại ngủ tiếp (đúng một giờ sau thì thức dậy - một thói quen của anh
trong vòng sáu ngày đầu) để rồi sau đó đưa mắt nhìn ra ngoài, thấy cô nằm
ngửa hoặc sấp trên chiếc cầu nhô ra hồ, hai tay khoanh trước ngực hoặc
chống cằm; thỉnh thoảng anh cứ nằm đó, không ngủ, thậm chí chẳng nghĩ
gì, chỉ tồn tại trong trạng thái lơ mơ giống như một bào thai, thụ động và
không có cảm giác trong cái bụng của sự yên bình và hoang vắng, cử động
chỉ đủ để môi anh chạm vào một bên hông rám nắng của cô và nếm vị của
mặt trời khi cô dừng lại bên giường. Thế rồi một ngày anh nhận thấy mình
có vấn đề.

Tháng Chín trôi qua, đêm và sáng trời khá lạnh; cô đã đổi giờ bơi từ

sau bữa sáng sang sau bữa trưa và họ bàn với nhau khi nào sẽ chuyển
giường từ ngoài hiên vào trong phòng có lò sưởi. Nhưng về bản chất, ngày
không thay đổi - vẫn là khúc lặp lại bất biến của khoảng thời gian đổ nắng
giữa bình minh và hoàng hôn, vẫn là những ngày dài tĩnh lặng, vẫn là sự
tiếp nối đơn điệu và thuần túy của những trưa tràn đầy thứ mật ấm nóng
của mặt trời, còn năm đang trôi qua trong sự úa tàn của những chiếc lá to
bản mang sắc vàng đỏ không biết từ đâu đến cũng chẳng rõ sẽ bay về đâu.

Hàng ngày, cô ra khỏi nhà cùng tập giấy và hộp màu vẽ ngay sau khi

đi bơi và tắm nắng, bỏ lại anh quanh quẩn trong căn nhà vừa trống vắng lại
vừa xáo động bởi tác động mạnh từ sự hiện hữu của cô - vài bộ quần áo,
tiếng động tựa như tiếng thì thầm từ đôi chân trần của cô trên sàn gỗ - trong
khi anh tin rằng mình đang lo lắng, không phải về cái ngày cạn kiệt thức ăn
chắc chắn sẽ đến, mà vì anh nhận ra mình chẳng hề bận tâm đến điều đó:
Trạng thái lạ lùng mà vào một mùa hè trước kia anh từng trải nghiệm khi bị
anh rể điệu đi thực hiện nghĩa vụ công dân bởi anh từ chối không chịu đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.