sự gì. Ngay cả nàng cũng chẳng cần mình. Mình đã chặt củi đủ dùng cho
đến tận Giáng Sinh rồi và chẳng còn việc gì khác để làm nữa.
Một hôm, anh bảo cô cùng anh phân loại màu và giấy vẽ. Cô làm như
anh nói và phát hiện ra anh bị mù màu, thậm chí không thể nhận biết được
màu sắc. Sau đó, ngày nào anh cũng nằm trong khoảng rừng thưa nhỏ hẹp
có mùi nhựa cây rất hắc, hút một cái tẩu rẻ tiền (thứ duy nhất anh đem theo
trước khi rời Chicago để dự phòng cho cái ngày họ hết sạch cả thức ăn lẫn
tiền bạc), một nửa tập giấy dùng để vẽ phác thảo và một ít màu vẽ chưa sử
dụng đựng trong hộp được để bên cạnh. Rồi một hôm, anh quyết định tạo
một cuốn lịch - ý niệm được hình thành một cách ngây thơ không phải bởi
tư duy hay mong muốn, mà do nỗi buồn bực của cơ bắp, và anh thực hiện
việc đó với niềm thích thú âm thầm hoàn toàn theo cảm tính của người đàn
ông chạm khắc một cái giỏ từ hột đào hoặc khắc Kinh Lạy Cha trên đầu
một cây kim; anh vẽ những nét rõ ràng trên mặt giấy, ghi những con số biểu
thị ngày tháng lên đó, suy tính để sử dụng các màu thích hợp và khác nhau
cho những ngày Chủ nhật và ngày lễ. Anh lập tức phát hiện ra rằng mình đã
mất khả năng tính ngày, nhưng điều đó chỉ giúp anh thêm hào hứng, kéo
dài việc anh đang làm, tạo thêm thích thú - cái giỏ bằng hột đào trở thành
một chiếc giỏ kép, Kinh Lạy Cha trở thành mật mã. Và anh nhớ lại buổi
sáng đầu tiên cùng McCord ngồi xổm trên bờ hồ, biết hôm đó là ngày bao
nhiêu và thứ mấy, rồi đếm xuôi bằng cách khôi phục lại từ trí nhớ về những
ranh giới lờ mờ giữa những buổi bình minh kế tiếp, lần tìm các ngày thứ
Ba, thứ Sáu, Chủ nhật từ cái nơi hoang vắng bị tác động bởi ánh sáng mặt
trời và không có thủy triều này, lần ra từng ngày từng ngày một; và khi chợt
nghĩ rằng mình có thể chứng thực các con số, chứng minh sự chính xác
toán học của những khoảng trống vô tận đầy ánh nắng mà trong đó, các
ngày đơn lẻ đã mất hút bằng những ngày Charlotte có kinh nguyệt và
khoảng thời gian giữa hai chu kỳ của cô, anh cảm thấy mình chắc hẳn đang
trải nghiệm cái cảm giác của ông già mê nghiên cứu chiêm tinh học sống
trên ngọn đồi cổ xưa ở Syria sau khi tình cờ biết được công thức của một
nhà toán học ở Alexandria - chứng minh sự thật về các vì sao mà ông đã