CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 106

Thế rồi, nghĩ cho cùng, từ suối nguồn sẻ chia ấy, tự mỗi người phải

đứng dậy, biết chấp nhận và gượng dậy bước tới. Biết chấp nhận điều bi
thảm nhất đang gánh chịu cũng là một bản lĩnh, một thái độ sống. Không ai
có thể sống nổi nếu cứ triền miên trong nỗi đớn đau ấy. Phải biết quên.
Người thân của mình đã mất, đã không về thì liệu sự thương tiếc có thể cứu
rỗi được không? Do không thể cứu rỗi nên phải biết chấp nhận và bắt đầu
một hành trình mới.

Nhà văn Cổ Long (1937 - 1985) tác giả nổi tiếng nhất của trường phái

Kiếm hiệp tân phái đã viết hàng triệu con chữ, đã “ra tay” cho hàng ngàn
nhân vật phải chết trong cuộc giang hồ “gió tanh mưa máu” mà cuối cùng
ông tự nhủ: “Bất kể buồn bã đau xót sâu xa tới đâu, ngày dài tháng rộng sẽ
làm phai đi, làm quên đi. Quên lãng vốn là bản năng mà nhân loại nhờ vào
đó để sinh tồn”. Vâng, tin như thế không phải lạc quan tếu mà chính là liều
thuốc thần kỳ nhất thúc giục, nâng đỡ những số phận bất hạnh tiếp tục cuộc
sinh tồn. Rồi một trang đời lại mở ra. Ý nghĩa của cuộc sinh tồn chính là ở
chỗ hướng tâm trí này, cõi lòng này về phía ngày mai.

Ngày mai còn biết bao nhiêu điều mới lạ, kỳ diệu đang chờ đón.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.