CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 116

TẬP “NHẪN”

Lên xe nhường chỗ bạn ngồi
Nhường nơi bạn dựa, nhường lời bạn trao

C

âu ca dao này, nghe lại, chúng ta tưởng như đang sống trong cổ

tích. Thời buổi này, sự nhường nhịn ấy còn có thể xảy ra? Trong đời sống
có những điều tưởng dễ dàng có câu trả lời, nhưng rồi con người ta cũng
phải ngắc ngứ, đăm chiêu, mím môi suy nghĩ. Đã có nhiều người đặt vấn đề
một cách nghiêm túc, chẳng hạn, có phải người Việt ngày càng dễ nổi
nóng?

Sự va chạm trên đường phố, dù chưa xảy ra điều gì đáng tiếc nhưng

đôi bên sẵn sàng “chơi tới bến”. Lúc ấy, một câu nói thân thiện, một sự
nhường nhịn, một thái độ ôn hòa có thể giải quyết ổn thỏa mọi chuyện, thế
nhưng điều đơn giản ấy đã không ai nghĩ tới. Đôi bên sửng cồ, nổi nóng,
quyết ra tay một phen sống mái nhằm giành phần thắng. Và cuối cùng sự
thắng thua ở đâu chưa thấy thì họ đã “tri ngộ” ở phòng cấp cứu, thậm chí
có kẻ phải nhập hộ khẩu tại “hụi nhị tì”. Thế đấy, mạng sống một người,
đôi khi lại kết thúc một cách lãng xẹt!

Có một nhà viết thư pháp nổi tiếng, thiên hạ thường đến mua chữ.

Riêng một chữ, viết rất đẹp như “rồng bay phượng múa”, ông không bán,
chỉ dành để tặng mà không có một đòi hỏi nào khác. Chữ gì vậy? Chữ
“nhẫn”.

Sở dĩ như thế, bởi ông biết rằng tài năng của mình không nhiều nhưng

vẫn có thể giúp ích cho đời nếu biết gieo trong lòng mọi người một niềm
hướng thiện. Ông bảo: “Đọc trên các trang mạng, tôi thích câu này, nhưng
thú thật không rõ tác giả là ai: “Nhẫn một lúc trời yên biển lặng/ Lùi một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.