CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 175

giận dữ, chỉ thấy mỗi cái xấu, cái hư hỏng nên đã hành xử tàn nhẫn nhất,
chỉ có thể “trò chuyện” bằng mã tấu! Đến lúc nghĩ lại, còn có cơ hội để ăn
năn, phục thiện không?

Không những thế, có những người luôn nghĩ xấu về người khác, dù

chỉ mới gặp lần đầu tiên. Trong ngôi làng nọ, có người đàn bà vừa dọn đến,
ngày kia, bà đem phơi ngoài sân quần áo, mùng mền trắng tinh vừa mới
giặt. Một người khác đứng trong nhà nhìn qua cửa sổ kiếng, thấy mọi thứ
đều có những vết lấm tấm đen, cho là người hàng xóm giặt không sạch.
Thế là, bà ta gặp ai cũng chỉ trích, phê bình bà hàng xóm cẩu thả, chỉ có
việc giặt quần áo, mùng mền cũng không xong. Chiều về, sau khi bà ta mở
cửa sổ kiếng ra, thì thấy quần áo, mùng mền đều sạch sẽ trắng tinh, không
hề có vết dơ bẩn nào cả. “Hồi sáng, chính mắt mình đã trông thấy dơ lắm,
sao nay lại không?”. Ngẫm nghĩ một lát, bà đóng cửa sổ, nhìn lại lần nữa,
mới hay chỉ có kiếng nhà mình là dơ, do đó, khi nhìn qua đó thấy mọi vật
của người khác cũng vậy.

Nhìn qua lăng kính nào trong đối nhân xử thế?
Tôi tin nhiều người cũng tự nhủ rằng, nếu lúc buồn, lúc không hài

lòng, không ưng ý với ai điều gì thì hãy nhớ lại những gì tốt đẹp đã có;
hoặc nghĩ rằng, mỗi con người đều có phần tốt đẹp, không phải hoàn toàn
xấu như ta đang thành kiến. Với sự độ lượng này, ai cũng thấy nhẹ lòng và
cảm thấy cuộc đời vẫn còn đáng yêu lắm, chứ không phải u ám, tối tăm,
đáng ghét như suy nghĩ đang lẩn quẩn ngay trong đầu. Nghĩ tốt về nhau, có
thể nói đã là một “phương thuốc” hữu hiệu giúp mình vui sống hơn vì biết
tin, biết chọn lấy cái đẹp vẫn hiện hữu....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.