CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 19

phéng với ai khác, năm thê bảy thiếp, họ có thể “dứt áo” ngay, nhưng với
con, dù có hư hèn bao nhiêu, vẫn là con của mẹ. Dù con lớn khôn, vợ con
đùm đề, có là “ông này bà nọ” ngoài xã hội đi nữa nhưng trong mắt người
mẹ, con vẫn chỉ là đứa trẻ bé bỏng, khờ khạo cần phải “ghé mắt” đến.

Khi đớn đau, tuyệt vọng nhất trong đời, ai lại không buột miệng gọi

“mẹ ơi” bởi tin rằng, lúc ấy chỉ có mẹ mới có thể sẵn sàng hy sinh vì mình.
Vâng, vì lẽ đó, tôi rất thích câu: “Thượng đế không có mặt ở khắp mọi nơi
nên Ngài đã sinh ra các bà mẹ”.
Đọc lại những câu thơ đã viết, tự dưng
cảm động đến nao lòng: “Đêm mẹ nằm co - ta nhớ cái cò gầy/ Lặn lội bờ
sông, đầu ghềnh, cuối bãi/ Đêm mẹ nằm nghiêng - ta nhớ dòng suối chảy/
Lặng lẽ trôi qua giữa náo động ồn ào.../ Bất chợt ta nhìn hai hố mắt mẹ
sâu/ Đã thấy sự lo toan, buồn phiền, mệt mỏi/ Mẹ chỉ âm thầm và suốt đời
lặng lẽ/ Gương mặt đăm chiêu ngay lúc thảnh thơi nằm”.

Một buổi sáng đẹp, với tôi, lúc thức dậy, đã thấy mẹ đi chợ về. Mỗi

ngày, mẹ tôi vẫn còn khỏe, minh mẫn. Vẫn đi chợ. Chợ nhỏ nhưng bày bán
không thiếu một thứ gì. Có những bài thơ được viết do đã có nhiều lần
quan sát mẹ đã mua những gì. Thật lạ, người đàn bà từ bé cho đến lúc gần
đất xa trời vẫn không rời xa cái chợ. Ra chợ chỉ vì chồng, vì con, vì tấm
lòng thương yêu vô bờ bến:

Mẹ đã đi chợ về
Hồng tươi con cá quẫy
Như câu thơ ngũ ngôn
Nhịp nhàng và mềm mại
Kìa bài thơ thất ngôn
Là chùm đào trĩu trái
Tôi cầm đưa môi hôn
Nhớ quê nhà xa ngái
Kìa thơ tình cỏ dại
Là những bó rau xanh
Nằm trên bàn tay mẹ
Lem luốc bụi thị thành
Kìa vần thơ lục bát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.