CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 43

đi bộ lên lại thì quả thật, nỗi sung sướng ấy tăng thêm bội phần. Bởi lẽ, du
lịch không chỉ là tận hưởng những gì người đem lại cho mình mà còn là dịp
“kiểm chứng” lại sức khỏe, tình yêu thiên nhiên của chính mình nữa chứ!

Trong đời được đi chơi xa nhiều lần, há cũng là một lạc thú. Nhưng du

lịch “ngon” nhất, nếu chọn lấy một người, tôi vẫn chọn thi sĩ Tản Đà -
người đã nâng “chủ nghĩa xê dịch” thành một triết lý: “Chơi cho biết mặt
sơn hà/ Cho sơn hà biết ai là mặt chơi”
thì quả đáng cho đám hậu sinh phải
ngưỡng mộ. Qua thơ của ông, ta thấy “thi sĩ trích tiên” đã từng lên chơi
trên... trời! Nếu đó là một sự tưởng tượng phong phú thì trong đời thường,
Tản Đà đã từng có một khát vọng... mở công ty du lịch!

Số là năm 1938, lúc nghèo túng nhất, phải mở cửa hàng xem lá số Hà

Lạc, dịch thơ Đường cho báo Ngày Nay, thi sĩ đã tuyên bố với báo giới:
“Tôi đang tổ chức một đoàn du lịch lấy tên là “Hồng Bàng dân tộc, Tản Đà
du lịch đoàn”. Trong đoàn ấy chỉ chọn lấy mười người thôi. Mười người
thật xuất sắc về mọi phương diện, trong đó phải có đủ cả thầy thuốc, võ sĩ,
kịch sĩ, thợ thuyền, đi đến đâu làm lấy mà ăn và đi toàn máy bay cả”. Nghe
thế, nhà báo hỏi: “Hình như thi sĩ quên mất phi hành gia thì phải?”. Tản Đà
nói nhanh: “Có chứ! Phải có hai phi hành gia trong bọn mình để nhỡ một
người say rượu hay nhức đầu sổ mũi đã có người thứ hai thay ngay. Nhưng
theo ý tôi thì cần nhất là võ sĩ. Võ sĩ cũng phải có hai: một chánh du côn,
một phó du côn tuyệt bướng. Đến đâu có người sinh sự là giở võ choang
liền, để cho người ngoại quốc biết dân Việt Nam không phải là hèn kém gì”
(Ngày Nay số 147 - 1939).

“Phương án” du lịch của thi sĩ “Bạn bè sum họp, vợ chồng biệt ly” đã

khiến ta phải... phì cười một cách hết sức thú vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.