CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 78

KHÔNG VIỆC GÌ PHẢI VỘI

S

au một giấc ngủ dài, ngay lúc vừa thức dậy, việc đầu tiên là bật dậy

khỏi giường. Rời khỏi phòng ngủ. Không chần chừ. Không nấn ná. Công
việc của một ngày đã bắt đầu. Ai nấy cũng đều có cảm giác thời gian trôi
qua rất nhanh. Vừa điểm tâm vừa thắt cà vạt; vừa ủi quần áo vừa thắt dây
giày; vừa trang điểm vừa dỗ con ăn sáng; vừa phóng xe đến công sở vừa
tranh thủ đưa con đến trường... Thời gian quay nhanh như chong chóng.
Mà mọi việc đâu đã thu xếp xong.

Buổi sáng nào cũng thế. Bận rộn quá thể. Bận lắm. Vì thế, lúc mở mắt

dậy, chẳng ai đủ kiên nhẫn nấn ná nằm lại trên giường chỉ một phút, một
giây dù đang muốn. Chẳng ai cho phép mình mơn trớn thêm một chút nào
nữa với chăn êm nệm ấm. Phải vùng dậy thôi. Lịch làm việc dài dằng dặc
đã hiện ra trong óc với biết bao công việc phải làm trong ngày.

Thế mà, kỳ cục chưa, khi đọc tập sách nổi tiếng Sống đẹp của nhà văn

Lâm Ngữ Đường qua bản dịch của Nguyễn Hiến Lê, ta lại thấy có một
quan niệm khác. Theo ông, mỗi sáng thức dậy, không việc gì phải vội đến
thế:“Lý Lạp Ông trong thiên “Dương liễu” khuyên ta nên nằm trên giường
nghe tiếng chim hót lúc bình minh. Sáng sớm tỉnh dậy nghe chim hót thì
cảnh giới nào đẹp bằng nữa
”.

Chà, buổi sáng nằm nán trên giường nghe tiếng chim hót kể ra không

phải điều gì mới lạ. Nhưng rồi, đã mấy ai tận hưởng được lạc thú đó? Có
phải đó cũng là một trong những nghệ thuật sống chậm trong đời sống của
văn minh cơ giới đấy không? Hơn nữa, mấy ai đã nhìn ra một điều hiển
nhiên như Lâm Ngữ Đường: “Khi nằm ở giường bắp thịt ta được nghỉ
ngơi, mạch chạy chậm hơn, đều hơn, các dây thần kinh thị giác, thính giác
bình tĩnh hơn, nên ta thấy thoải mái, gần như có thể tập trung tinh thần một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.