CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 234

“Hà tiểu thư khách sáo quá.” Một người đàn ông khoảng bốn mươi

tuổi cười hớ hớ nói.

Tôi vòng một tay qua thắt lưng Tần Mạch, tay kia rót một ly rượu,

nâng lên nói: ” Ly rượu này coi như là phạt Hà Tịch đã đến trễ, em uống
trước.” Nói xong ngửa đầu uống cạn một hơi.

Mọi người đều nhíu mày nhìn tôi, nhất thời không ai kịp tiếp lời.

Tôi lại độc diễn tiếp, tự rót ly thứ hai: “Ly rượu này lại kính các anh,

cám ơn các anh đã chiếu cố A Mạch bấy lâu.”, lại ngửa đầu cạn ly thứ hai,
sau đó nhanh chóng rót đầy ly thứ ba, “Ly này xin lỗi mọi người, thật sự
hôm nay em bị cảm…”

“Hà tiểu thư hào sảng.” Một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, bộ

dạng tai to mặt lớn kêu tôi, bình thường không biết ăn bao nhiêu dầu mỡ
nữa, “Anh thấy mọi người ngồi ở đây đều khâm phục tửu lượng của em…”

Tôi cũng không dám đề ông ta nói hết câu, nói qua nói lại thì tôi

không đấu lại lão cáo già này, chỉ còn cách đi trước một bước: “Không dám
nhận, em nghe tiên sinh nói chuyện cảm thấy ngài phong độ hơn người,
chắc chắn là người đại nhân đại lượng, Hà Tịch kính nể ngài, xin kính ngài
một ly.”

Sau khi uống cạn ly rượu thứ ba, tôi lập tức rót tiếp một ly nữa: “Thật

ra tiên sinh không biết, trước đây em đã đọc được tin tức về ngài trên báo
nên ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay có thể gặp gỡ ngài là vinh hạnh của em, ly
rượu này em xin kính ngài.”

Bình rượu đế khoảng chừng một xị, nay tôi đã uống khoảng 4 chén tức

là gần hết một xị rượu, ai nấy đều nhìn thấy ánh mắt tôi dần dần thay đổi.

Tay Tần Mạch nắm chặt hông tôi, giống như là lo lắng tức giận lại

thêm phần khắc chế bất đắc dĩ. Tôi không quan tâm anh, lại rót đầy ly thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.