CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 367

Mạch đã lên tiếng, cắt ngang ảo tưởng của tôi: “Tôi chỉ là đến ngồi cùng vị
hôn thê của mình thôi, tiên sinh anh có ý kiến gì sao?”

Lý tiên sinh trợn tròn mắt nhìn tôi: “Vị hôn thê?”

Tôi thản nhiên đáp: “Xạo đó, lừa anh thôi, đừng tin anh ta.”

Cuối cùng Tần Mạch cũng không nhịn nổi cơn giận, cau mày sẵng

giọng nói: “Hà Tịch, rốt cuộc em muốn làm mình làm mẩy tới khi nào
đây?”

Trước giọng điệu lên lớp người khác của anh, tôi cũng nhịn không

được lên giọng: “Nếu anh cho rằng em đang làm mình làm mẩy thì xin lỗi
Tần tiên sinh, em sẽ làm mình làm mẩy đến hết đời đấy.”

Bỗng nhiên Lý tiên sinh cắt ngang, nghiêm túc nhìn tôi: “Hà tiểu thư,

tôi nghĩ cô cần thời gian để giải quyết chuyện cá nhân.”

Tôi gật đầu: “Đúng vậy.”

“Vậy tôi xin cáo từ.”

“Vâng.” Tôi nói, “Lý tiên sinh, xin lỗi anh.”

Anh ta cười khổ: “Xem như tôi làm bà mai một lần đi.”

Tôi cúi đầu cười nhẹ, chờ đến khi không nghe thấy tiếng bước chân

của anh ta mới thu lại nụ cười. Tần Mạch nhìn tôi chằm chằm rồi cười
nhạo: “Cái kiểu tao nhã lịch sự này… chẳng phải em ghét cay ghét đắng
sao?”

Tôi mặc kệ anh, xách giỏ lên, không quay đầu đi thẳng ra khỏi quán,

Tần Mạch gọi vài tiếng thấy tôi không đáp lại bực bội bắt đắc dĩ đuổi theo.

Con đường bên ngoài nhà hàng dài thăm thẳm, rợp bóng cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.