CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 380

Tôi nhìn Tạ Bất Đình đi nhanh vào văn phòng mà trong đầu vẫn mờ

mịt.

Tôi gọi điện thoại cho Phương Dĩnh hẹn thời gian đến công ty gặp mặt

sau đó ngoan ngoãn ngồi vẽ bản thiết kế, vẽ một hồi suy nghĩ tôi quay lại
với căn hộ mà Tạ Bất Đình nhắc tới – chính là căn hộ Tần Mạch mua sau
khi về nước, lúc đó tôi cương quyết không nhận thiết kế thậm chí còn cãi
nhau một trận rất to với Tạ Bất Đình rồi sau đó mới xảy ra chuyện của chị
Lâm.

Nhưng căn hộ kia tôi vẫn chưa nhìn qua một lần mà…

Đang nghiền ngẫm ý tứ của Tần Mạch thì di động vang lên, màn hình

hiện lên hai chữ “Cầm thú”, mặc dù tôi hoàn toàn không biết anh gọi điện
đến làm gì nhưng khóe miệng vẫn cong lên sung sướng.

Tôi nhận điện thoại, hắng giọng, uể oải: “Chuyện gì?”

“Tối thứ sáu em có rảnh không?”

Tôi nhìn thoáng qua lịch để bàn, tối đó được khoanh bằng mực đen

kèm dòng chữ: bảy giờ gặp mặt khách hàng XX. Tôi nghĩ một chút rồi lấy
bút đỏ gạch hàng chữ kia đi, sau đó vẻ thêm mấy cái hoa nho nhỏ kế bên
mới hỏi lại: “Không có việc, sao vậy?”

Tần Mạch dường như rất cao hứng, âm điệu vui vẻ: “Hà Tịch, em còn

nhớ anh từng nói anh nợ em hai lần không?”

“Hình như là có.” Một lần là phụ một tay đánh lộn, một lần là uống

rượu thay đến nỗi hôm sau cảm mạo một trận thật nặng.

“Thứ sáu này có một buổi tiệc, anh muốn tính nợ cho em một lần,

muốn đi xem diễn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.