CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 118

Vở kịch Mrs Warren’s Profession (Nghề nghiệp của bà Warren), trong đó
ông nói đến nguyên nhân xã hội và những hậu quả của nghề đĩ điếm, bị
kiểm duyệt cấm.

Năm 1898 Shaw lấy Charlotte Payne-Townsend, thuộc gia đình khá giả.
Suốt đời mình, ông cầm bút không ngừng, bình luận về đời sống xã hội, về
tôn giáo, về đạo đức, về đạo đức của nghề y, quan hệ Anh-Ailen, về Thanh
giáo và cuộc đấu tranh về giới tính.

Không cần bàn cãi gì, Shaw đúng là kịch tác gia được nói đến nhiều nhất
sau Shakespeare. Ông cũng nói: “Tôi thường trích dẫn lời mình. Nó thêm
giấm ớt cho câu chuyện”.

Chính trị đương nhiên thường là chủ đề của những phát biểu sắc sảo của
ông. Chẳng hạn “Nền dân chủ là hình thức cai trị thay thế cho việc bầu bán
bởi đa số bất lực bằng việc đề cử bởi một thiểu số tham nhũng”.

Ông thực sự nản lòng trước sự bùng nổ chiến tranh năm 1914. Ông viết
một cách tâm đắc về sự lãng phí đầy bi thảm sinh mệnh tuổi trẻ dưới chiêu
bài yêu nước và về sự tan rã của hệ thống tư bản chủ nghĩa. Những lời phê
phán của ông không được mấy ai hưởng ứng và ông thấy mình là kẻ bị xã
hội bỏ rơi - người ta còn đồn thổi về chuyện đưa ông ra tòa vì tội phản bội.

Nhưng khi hòa bình được lặp lại thì ông đã nhanh chóng phục hồi lại danh
tiếng của mình. Năm 1925, ông được trao tặng giải Nobel văn học mà theo
lời công bố của Tổ chức giải Nobel “tác phẩm của ông thấm đậm chủ nghĩa
lý tưởng và nhân đạo, sự trào lộng đầy phấn khích thường hòa trộn với vẻ
đẹp thơ ca độc đáo”. Những tác phẩm nổi tiếng nhất của ông gồm Ceasar
and Cleopatra (Ceasar và Cleopatra), Man and Superman
(Người và Siêu
Nhân) Saint Joan (Thánh Joan) và Pygmalion.

Sáng tác năm 1912, Pygmalion nói về cuộc đời gặp may của Liza Doolittle,
một cô gái bán hoa khu đông London được biến thành một cô nương mỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.