CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 124

Không hề muốn cải biến phương Tây theo tư tưởng phương Đông, ngược
lại cuốn sách vạch lại một lộ trình của sự giải phóng cá nhân và bắc chiếc
cầu trên các nền văn hóa, tìm một điểm gặp gỡ cho tất cả mọi người. Điểm
hội tụ đó, lúc nào cũng chỉ tiếp cận mà không nắm được, có thể có tên gọi
là “tình yêu” nếu người ta hiểu từ này theo nghĩa một sự hiến dâng cho
thiên nhiên và vũ trụ.

Cái ý thức trở thành một phần tử trong cái “đại tổng thể” đó là rất cần để
thuyết phục xã hội hiện đại của chúng ta, trong đó việc bảo vệ khá nản lòng
giới tự nhiên vẫn chỉ là một ảo tưởng tập thể, vào một thời đại mà những
dự án cách mạng đã thất bại, nơi mà những khế ước xã hội mới do các
chính khách đưa ra thường vẫn chỉ là một khái niệm trống rỗng. “Bây giờ
lý tưởng chính trị đã không tìm thấy ở nơi có quyền lực chính trị, người ta
cần có đầu óc thông minh và sự mẫn cảm bản năng, vốn không đến từ
những môi trường chính trị, nếu như người ta muốn tránh đi hay làm giảm
thiểu đi những thảm họa”. Cái thông điệp không rõ ràng, nhưng nó lại
mang sức hấp dẫn có lẽ bởi chính sự không rõ ràng đó và sự hấp dẫn huyền
diệu mà nó tạo ra.

[1]

1877-1962

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.