CÓ NHỮNG NHÀ VĂN NHƯ THẾ (CHÂN DUNG VĂN HỌC) - Trang 142

Hemingway

CUỘC ĐỜI LÀ MỘT NGÀY HỘI

LỚN

"Cần phải viết ra chỉ một câu thực, một câu thực nhất mà anh từng biết”.
Kể từ khi đến Paris vào năm 1921, Hemingway

[1]

không nhằm vào cái đích

nào khác. Sau đó một ít, ông nói thêm: “Người ta có thể gạch xóa đi bất cứ
điều gì nếu ý thức được về cái mà mình xóa và về việc xóa đi đó tăng sức
mạnh cho câu chuyện và làm cho người ta cảm thấy ngoài cái họ hiểu ra
còn có một cái gì khác nữa”. Với đôi điều thôi, thế là đã đủ khi nói về
Hemingway qua hai lời trích dẫn ấy. Người ta đã nói đủ thứ về những ám
ảnh của ông như là tinh chất của tài năng văn học của ông. Ở đấy lộ ra sự
quan tâm của ông đến sự chính xác, đến tính chân thực của quan sát, không
mang chất cảm động và không bình luận. Và cả cái sở thích thường trực về
việc tước bỏ đi những chữ thừa. Theo quy tắc chung: cái mà người ta lược
bớt đi lại mạnh hơn rất nhiều so với việc phát triển nó ra và cái mà người ta
tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn nhiều cái mà người ta biết được.

Trong tác phẩm đầu tay ông xuất bản vào năm 1923, Ba thiên truyện và 10
bài thơ
, Hemingway làm người ta nghĩ đến một truyện kể mang tên Trái
mùa
: Sự hồi tưởng về một chuyến nghỉ ở Cortina d’Ampezzo cùng với bà
vợ đầu của ông là Hadley. Ở đấy có chuyện về một ông già say rượu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.