CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1005

La Thượng nhìn theo ánh mắc Mạc Nhiên, binh tướng quân địch đang

được điều động, trận địa từ từ di chuyển, rõ ràng là sự chuẩn bị trước lúc
tấn công.

“Xem ra Hà Hiệp đến rồi”, La Thượng hạ giọng.

Mạc Nhiên lạnh lùng gật đầu, ánh mắt sắc nhọn giám sát mọi động

tĩnh của quân địch đằng xa. Đại quân Vân Thường ngay hàng thẳng lối sắp
sẵn trận thế trên dốc núi. Số binh sĩ bao vây cánh rừng này vốn đã rất đông,
không biết lần này Hà Hiệp còn mang thêm bao nhiêu binh mã? Dòng binh
mã cuồn cuộn xuất hiện trong tầm nhìn của họ, mỗi đội lính đều có người
cầm đuốc riêng, đại quân kéo dài dằng dặc, như con rồng lửa uốn lượn
trong khe núi.

Mạc Nhiên và La Thượng đi theo Sở Bắc Tiệp chinh phạt nam bắc,

trải qua hàng trăm trận đánh, nhưng chưa từng gặp trận chiến nào chênh
lệch đến mức này, họ bỗng thấy thực lạnh lòng.

Mạc Nhiên nhìn La Thượng, cắn răng nói: “Trận chiến sinh tử sắp bắt

đầu, ngươi qua bảo vệ Vương hậu nương nương. Ta sẽ cùng mọi người
chống chọi ở đây”.

La Thượng nhìn về phía bóng mâu ánh kiếm tua tủa như rừng phía xa,

lại nhìn đám binh sĩ ít ỏi đến tội nghiệp sau lưng, hiểu rõ không một người
Đông Lâm nào có thể thoát chết trong trận chiến này. La Thượng đi theo Sở
Bắc Tiệp nhiều năm, sống chết đã thành chuyện thường, đến thời khắc
quyết định cũng không lôi thôi dài dòng, chỉ trầm giọng: “Huynh đệ tốt, cố
giết thêm vài tên địch, xuống suối vàng chúng ta so xem ai giết được nhiều
hơn”. Nói xong, La Thượng vỗ vào vai Mạc Nhiên một cái, rồi lùi vào
trong rừng, báo cáo với Vương hậu tin xấu này.

Tu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.