CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1085

Dương Phượng còn chưa kịp trả lời, cái đầu nhỏ xíu đã thò ra sau lưng

mẫu thân, rồi để lộ khuôn mặt tươi tắn: “Dì!”.

“Tắc Khánh lớn nhanh quá.” Sính Đình yêu thương xoa đầu Tắc

Khánh, ánh mắt tìm kiếm xung quanh.

Dương Phượng biết Sính Đình đang tìm ai, bèn mím môi cười:

“Không phải tìm, ở bên kia kìa”, ngón tay ngọc chỉ về phía sau Sính Đình.

Hài nhi lớn thật nhanh, chưa được bao lâu mà Trường Tiếu đã cao lên

không ít. Trường Tiếu còn nghịch hơn cả Tắc Khánh, vừa được đến vùng
đất lạ này, nó thấy hiếu kỳ với mọi thứ, ngay cả khi mẫu thân đến trước mặt
rồi vẫn không để ý mà chạy đi nơi khác, vì nó vừa nhìn thấy một vật vô
cùng quen thuộc.

“Đao, đao…”

Trí nhớ của Trường Tiếu rất tốt, trước đây nó từng được chơi với vật

sáng đến chói mắt kia, còn làm liên lụy khiến Tắc Khánh bị Dương Phượng
đánh cho mấy cái vào mông. Giờ gặp lại, vừa nhìn đã nhận ra ngay, nó tới
gần ôm lấy đùi Sở Bắc Tiệp, kiễng chân sờ vào Thần uy bảo kiếm đeo trên
hông chàng.

Sở Bắc Tiệp cúi xuống, thấy một đứa bé nhỏ xíu đang ôm lấy đùi,

ngẩng lên nhìn mình. Đôi đồng tử to đen lanh lợi ở giữa hai mắt trong veo,
bàn tay nhỏ xinh giơ lên, cố chạm vào bảo kiếm, không hề sợ một Trấn Bắc
vương uy danh thiên hạ.

Đứa trẻ này thật to gan.

Trước kia, ngay cả hai tiểu vương tử của sư huynh cũng chẳng dám

trèo lên người Sở Bắc Tiệp như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.