CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1099

dám đùa cợt nàng thế này. Thấy vẫn chưa hả giận, Túy Cúc lại gần Bồ
Quang, giơ tay tát cho hắn hai cái.

Nhưng nàng là nữ tử, bình thường không đánh ai, sức lực cũng chẳng

đến đâu.

Bồ Quang bị hai cái bạt tai, không những không lùi đi, mà còn tiến sát

cả người hơi rượu vào gần Túy Cúc hơn, cười dâm đãng: “Tay thật thơm,
tiểu mỹ nhân, tặng ca ca thêm cái nữa nào… Hai chúng ta có qua có lại, mỹ
nhân tặng ca ca tay thơm, ca ca cho mỹ nhân đồ ăn ngon, cho mỹ nhân
chiêm nghiệm điều mới lạ…”.

Túy Cúc chưa từng nghe những lời này, không hiểu hắn đang nói gì,

nên cứ đứng nhìn. Đúng lúc đó, một mũi tên xé gió lao tới, cắm phập vào
ngực Bồ Quang.

Mũi tên đến không báo trước, vừa nhanh vừa chuẩn, hai mắt Bồ

Quang lồi ra như mắt ếch, không kêu lên được một tiếng, cả người đã mềm
oặt đổ xuống chân Túy Cúc.

Túy Cúc ngạc nhiên, lùi ra sau, sống lưng bất chợt chạm vào lòng một

người. Nàng kinh hoàng quay đầu, nhìn rõ khuôn mặt người đằng sau, bèn
thở phào một tiếng: “Là ngươi…”.

Túy Cúc bỗng thấy yên tâm.

Sắc mặt Phiên Lộc cực kỳ khó coi, vẫn trừng mắt đứng đó hồi lâu, rồi

một tay xách chiếc nỏ, một tay cầm cổ tay Túy Cúc, kéo nàng lên phía
trước.

Túy Cúc bị kéo đến loạng choạng: “Ngươi làm gì thế?”.

Phiên Lộc kéo nàng đến trước thi thể của Bồ Quang. Tuy đã hành

nghề y nhiều năm, nhưng là nữ tử nên Túy Cúc vẫn sợ nhìn thấy người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.