CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1120

Hoa Tham, hôm nay bản vương triệu tập đến đây hơn hai mươi thuộc hạ,
đều là những hảo hán tài giỏi, các ngươi mỗi người dẫn theo vài người,
chọn ra những binh sĩ thông minh lanh lợi trong quân, tập hợp thành ba đội,
xâm nhập ba địa điểm khác nhau”.

Nhược Hàn có vẻ hiểu ra, hỏi: “Vương gia muốn chúng ta đi các nơi

tạo điềm gở, khiến lòng dân hoảng loạn?”.

Sở Bắc Tiệp gật đầu, lại hỏi: “Những việc mê hoặc người khác không

giống như ra chiến trường. Nay khắp nơi đều là quân lính Vân Thường,
Nhược Hàn phải cẩn thận. Quan trọng nhất là phải giấu kín hành tung,
không được để quân Vân Thường phát hiện ra. Những điềm gở đó, các
ngươi cứ thoải mái khai triển, liệu có làm được không?”.

Nhược Hàn còn chưa kịp trả lời, một giọng nói đã xen vào.

“Bùn dính máu, chim yến chết từ trên không trung bất ngờ rơi xuống,

tượng đất đổ lệ… Liệu có phải những việc này?”

Sở Bắc Tiệp nhận ra Hoa Tham vừa lên tiếng thì cười nói: “Không

ngờ Hoa tướng quân lại là cao thủ trong lĩnh vực này. Đúng thế, chính là
những thứ ấy”.

“Việc này không khó”, Hoa Tham cau mày, “Chỉ là tốn công sức khiến

dân chúng bất an, nhưng thực tế lại chẳng hề có tác dụng với mấy chục vạn
quân của Hà Hiệp”.

Làm mấy việc giả thần giả quỷ tất nhiên không thể kích động lòng

người bằng cướp thành Thả Nhu. Tuy trong lòng La Thượng cũng đang
buồn bực vì nhiệm vụ này, nhưng, nghe cách nói năng của Hoa Tham với
chủ soái không được thuận tai, lập tức hỏi lại: “Hoa tướng quân sao biết
được những việc này không hề có tác dụng thực tế? Phải biết, đánh địch
cần đánh vào tâm…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.