CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1123

Sở Bắc Tiệp không dám từ chối, “Vương tẩu yên tâm, nếu Hoắc thần y

muốn đi, bản vương sẽ chăm sóc ông ấy”.

Tiễn Đông Lâm vương hậu đi khỏi, Sở Bắc Tiệp quay lại trướng, thấy

Sính Đình vẫn đứng nguyên chỗ cũ. Vốn đã nhìn quen cảnh đầu rơi máu
chảy, bản thân lại là một tướng quân giết người vô số, nhưng chàng sợ nhất
phải thấy nữ nhân thương yêu của mình đau lòng.

Từ lúc Sính Đình quay về sau hai năm xa cách, Sở Bắc Tiệp luôn thấy

nàng giống như con búp bê làm bằng ngọc lưu ly có thể vỡ vụn bất cứ lúc
nào, nên mỗi khi thấy nàng phiền lòng, chàng lại vô cùng lo lắng. Sở Bắc
Tiệp khẽ khàng đến bên ái thê, dịu dàng hỏi: “Đang nghĩ gì thế? Sao nàng
không đi tìm Trường Tiếu?”.

Sính Đình biết Sở Bắc Tiệp lo lắng mình lại buồn chuyện Túy Cúc,

nên ngẩng đầu nhìn chàng, mỉm cười, nói: “Hôm nay Vương gia sắp xếp
như thế vì đoán chừng Hà Hiệp sẽ lập tức xây dựng tân quốc. Nhưng nhỡ
chăng Sính Đình đoán sai, Hà Hiệp không tập trung vào việc đăng cơ mà
lập tức dẫn quân đến Đông Lâm bao vây chúng ta, há chẳng phải là sai lầm
sao?”.

“Sính Đình sao có thể đoán lầm? Nàng là người hiểu rõ Hà Hiệp

nhất.”

Sính Đình lặng lẽ thở dài.

Sở Bắc Tiệp hỏi: “Sao vậy? Nàng không đủ lòng tin vào bản thân ư?

Bản vương thì hoàn toàn tin tưởng nàng”.

“Thiếp cứ ngỡ mình rất hiểu Hà Hiệp, Hà Hiệp định làm gì, nếu thiếp

không hoàn toàn đoán trúng, thì cũng đoán được bảy, tám phần.” Ánh mắt
Sính Đình khẽ chuyển động, nhìn về phía quân báo, thở dài, “Nhưng thiếp
chưa từng nghĩ, Hà Hiệp không những giết Hà Túc mà còn giết cả Vương
hậu và Vương tử. Hà Túc, Hà Hiệp và thiếp cùng lớn lên bên nhau, Hà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.