CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1168

hừ lạnh lúc này, Hà Hiệp cũng đã toát ra sự uy nghiêm của bậc chí cao vô
thượng và cả sát khí đằng đằng.

Càng nghĩ, Đông Chước càng cảm thấy buồn.

Một lúc sau, thấy Đông Chước lặng im đứng đó, không dám lên tiếng,

Hà Hiệp bèn vẫy Đông Chước vào, hạ giọng: “Có việc này giao cho ngươi
làm. Phi Chiếu Hành giấu ta, kết giao với lũ đầu trộm đuôi cướp bên ngoài,
tham lam vơ vét không từ thủ đoạn. Ngươi hãy thay ta tìm những tội chứng
ấy, nhớ là phải thận trọng hành sự, không được để lộ tin tức ra ngoài”.

Đông Chước lại ngẩn người.

Không cần hỏi, hắn cũng biết thiếu gia đang xử lý Phi Chiếu Hành.

Với thủ đoạn của thiếu gia, không ra tay thì thôi, đã ra tay tất sẽ là một đòn
sấm sét, không thể giãy giụa. E là Phi Chiếu Hành cũng chẳng thể thoát
khỏi kiếp nạn này.

Thiếu gia hiện đã có cả tứ quốc, trong đó không ít công lao là của Phi

Chiếu Hành, Đông Chước hiểu rõ những điều này. Không biết Phi Chiếu
Hành đã chọc giận gì thiếu gia, mà xem ý thiếu gia, một khi nắm được đầy
đủ tội danh sẽ đưa Phi Chiếu Hành ra trừng trị, không cho một cơ hội sửa
chữa sai lầm.

Đông Chước đang nghi ngờ, Hà Hiệp lại hỏi: “Nghe rõ chưa?”.

“Nghe rõ rồi”, Đông Chước hạ giọng trả lời.

Ánh mắt quét qua khuôn mặt Đông Chước, Hà Hiệp chợt hỏi: “Có

phải ngươi thấy ta quá vô tình?”.

Đông Chước vội vã lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.