CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1176

nguyên nhân. Đảm bảo đám binh lính Vân Thường sẽ vô cùng sợ sệt hoang
mang. Việc này cũng thú vị đấy chứ?”.

Phiên Lộc lườm nàng, than thở: “Ta biết vì người bị đem ra thử thuốc

là ta nên nàng mới vui mừng thế kia. Nhỡ chăng loại dược liệu này không
như mấy người nghĩ, nàng sẽ trở thành kẻ mưu sát phu quân đó”.

Túy Cúc le lưỡi: “Ngươi đoán trúng rồi, ta đang rất vui vì điều này”.

Nói xong, nàng mặc kệ Phiên Lộc, bước thẳng ra ngoài.

Vì mấy ngày bận rộn điều chế dược liệu mà Sính Đình không được

nghỉ ngơi, đến lúc phối xong thì cũng hết cả sức lực. Hoắc Vũ Nam vội bắt
mạch và kê đơn thuốc cho nàng. Buổi tối, Túy Cúc còn đuổi Phiên Lộc đi,
sang bầu bạn với Sính Đình đến tận giữa đêm.

Sính Đình khuyên Túy Cúc: “Ngươi cũng ở bên cạnh giúp sức, chắc

mệt rồi, về nghỉ đi. Nếu người cũng bệnh thì làm thế nào?”.

Túy Cúc nói: “Túy Cúc ở cạnh cô nương một lúc nữa, khi nào cô

nương ngủ, Túy Cúc sẽ về phòng”.

Sính Đình vội đáp: “Ngươi ở đây trò chuyện, ta càng không ngủ

được”.

Nghe thế, Túy Cúc đành quay về phòng.

Nằm dựa vào gối một lúc, Sính Đình dần rơi vào giấc ngủ. Mơ hồ cảm

thấy có người đang sờ trán mình, nàng mở mắt ra, ánh trăng bên ngoài cửa
sổ chiếu tới soi rõ Sở Bắc Tiệp đang ngồi đầu giường, chàng vẫn mặc bộ y
phục đi đêm, rõ ràng vừa mới trở về.

Nàng khẽ hỏi: “Vương gia về rồi ư?”.

“Sao trán nàng nóng thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.