CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1191

không xa, chỉ cách một khoảng đất trống, chăm chú quan sát đèn đóm nơi
doanh trại đối diện.

Sở Bắc Tiệp hạ giọng sắp xếp: “Ta sẽ vào thẳng quân doanh để gặp Kỳ

Điền. Mạc Nhiên và Phiên Lộc cùng vào để có thể tiếp ứng bất cứ lúc nào.
Những người còn lại sẽ ở đây, nếu bên trong có biến, hãy lập tức xông vào
từ phía đông, chỉ cần đốt lửa, không chạm trán với họ, chỉ cần giúp chúng
ta tạo hỗn loạn là đủ rồi”.

Chỉ vẻn vẹn vài câu, Sở Bắc Tiệp đã sắp xếp xong toàn bộ đại cục.

Những người này đều là cao thủ, biết tùy cơ ứng biến, cũng không cần Sở
Bắc Tiệp nói nhiều. Đôi mắt sáng có thần của Sở Bắc Tiệp nhìn chằm chằm
về phía đối diện, cuối cùng cũng có cơ hội, liền hạ lệnh: “Đi”. Mạc Nhiên
và Phiên Lộc lập tức theo sau, ba người đều mặc áo đen, bịt kín mặt, như
ba cái bóng, lặng lẽ chui vào doanh trại địch.

Đây là nơi đóng quân lâu dài của cánh quân Vĩnh Thái, doanh trại

không phải loại màn trướng da bò dựng lên tạm thời mà là khoảng đất rộng
với bao lớp hàng rào, hàng hàng dãy dãy phòng gạch đan xen nhau như một
phủ đệ được bố trí đơn giản. Gian phòng lớn sáng trưng ngay ở giữa chính
là trướng của Kỳ Điền.

Sở Bắc Tiệp tránh hết những tiểu đội canh gác, đến thẳng phòng chủ

trướng. Mạc Nhiên và Sở Bắc Tiệp đã quá hiểu nhau, cả hai lặng lẽ nép sát
vào bên phía tây của gian phòng.

Phiên Lộc từng ở trong đạo quân Vĩnh Thái, quen thuộc nơi này hơn

Sở Bắc Tiệp và Mạc Nhiên, lại là kẻ gan to lớn mật, khi đi qua một gian
phòng, phát hiện không thấy ai, hắn liền chui ngay vào lấy bộ binh phục
Vân Thường để mặc, sau đó nghênh ngang bước ra ngoài.

Quy định tuần tra, canh gác ở đây vẫn không thay đổi, chỉ cần nghe

lén được được khẩu lệnh của đám binh lính đi tuần tra trong đêm là có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.