CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1206

lệnh dẫn Tướng quân đi tiếp nhận”. Trưởng thị vệ thần thái tự nhiên, cứ
tưởng sẽ không để lộ chút sơ hở nào.

Ai ngờ Phi Chiếu Hành vốn tinh hơn người, lại sớm nghi ngờ Hà Hiệp

từ lâu.

Ánh mắt Phi Chiếu Hành nhìn về phía mấy thị vệ sau lưng tên trưởng

thị vệ kia, hai tay họ buông xuống, nhưng chỉ cần động ngón tay là có thể
tuốt kiếm. Phi Chiếu Hành sao có thể không nhận ra ý đồ của họ, xem ra
Hà Hiệp đã hạ lệnh xử lý hắn. Phi Chiếu Hành cười gằn trong lòng, song nụ
cười ngoài mặt lại hân hoan vô cùng: “Được rồi, làm phiền huynh đệ đưa ta
đi một chuyến”.

Họ lên ngựa, khi rẽ vào con ngõ, Phi Chiếu Hành nhanh chóng rút

kiếm, đâm vào ngực tên trưởng thị vệ. Đối phương không ngờ hắn lại ra tay
trước, chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, rồi ngã xuống ngựa.

Phi Chiếu Hành giật dây cương, thúc ngựa quay đầu bỏ chạy. Mấy

người còn lại thấy hắn chạy đi, mới đột nhiên tỉnh ngộ, hò hét đuổi theo. Vì
Hà Hiệp hạ lệnh chỉnh trang quân ngũ chờ ở cổng thành để xuất phát, nên
cổng thành đã mở toang. Phi Chiếu Hành mặc trang phục tướng quân, phi
vèo ra đến đó, các binh sĩ canh cổng vội vàng hành lễ. Họ còn chưa kịp
ngẩng đầu, cả người lẫn ngựa của vị tướng quân kia đã phi như bay về phía
xa.

Hà Hiệp nhận được tin, nổi khùng: “Có một việc nhỏ như thế mà làm

không xong!”.

Nhưng đại quân sắp xuất phát, Hà Hiệp chỉ có thể lệnh cho một phó

tướng dẫn quân truy bắt Phi Chiếu Hành, còn mình, sau khi sắp xếp thỏa
đáng những việc ở Quy Lạc thì khoác quân trang, đi ra cổng thành.

Thành Thả Nhu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.