CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 1250

Túy Cúc kêu lên một tiếng, đẩy Phiên Lộc ra: “Đừng động vào ta!”.

Nàng gần như dùng hết sức lực toàn thân, Phiên Lộc lùi lại hai bước,

đứng vững, sắc mặt bỗng đổi, rồi quay người rời đi. Túy Cúc không phải
nín thở nữa, bèn hít một hơi thật mạnh.

Buổi tối Phiên Lộc lại đến, mang theo phần cơm cho Túy Cúc, còn

chuẩn bị cả một phần rượu mạnh. Túy Cúc cúi đầu ăn, Phiên Lộc ngồi đối
diện, cũng chẳng dùng cốc mà dốc thẳng rượu và miệng.

Khi rượu mạnh chảy vào họng, ánh mắt Phiên Lộc dừng lại trên người

Túy Cúc. Ý tà ác ẩn sâu trong đôi mắt đen như ngọn lửa hung bạo. Không
khí trong gian phòng giống như cây đàn đã căng dây, chỉ cần chạm nhẹ vào
là sẽ xảy ra những điều không hay.

Cơm canh như dính vào sống lưng trôi xuống bụng, Túy Cúc cảm thấy

Phiên Lộc như con mãnh thú đang ngồi trước mặt mình. Lúc đặt bát xuống,
nàng lùi vào tận trong giường. Nhưng dù căn phòng có rộng hơn gấp mười
lần, nàng cũng không thể chạy thoát khỏi ánh mắt đang ngà say mà vẫn sát
khí đằng đằng của Phiên Lộc.

Đêm hôm đó, Phiên Lộc không nói câu nào, trông càng giống con

mãnh thú đang rình mồi.

Cứ ngỡ sự việc tồi tệ nhất đang ở trước mắt, nàng bỗng hiểu rằng, vẫn

còn việc tồi tệ hơn đang chờ phía sau.

Phiên Lộc lúc trước tà ý hung ác, đáng hận đáng ghét, Phiên Lộc lúc

này lại khiến người ta thấy sợ.

Cả một đêm hắn không nói lời nào, đến khi Túy Cúc sắp phát điên vì

ánh mắt ấy, hắn bỗng đứng dậy rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.