CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 199

của phương Bắc còn mạnh hơn cả phương Nam. Trong rừng cây tươi tốt
trên triền núi, từng bụi cây lúp xúp mạnh mẽ ngẩng cao đầu.

Một dòng suối trong vắt từ trên đỉnh núi quanh co uốn lượn đổ xuống

tận chân núi.

Lữ khách phương xa chọn chỗ nước suối trong mát nhất, dừng lại rồi

buộc thừng ngựa quanh gốc cây. Không khí mát lành dịu dàng ôm ấp thân
hình nàng, khuôn mặt không được xem là đẹp gầy đi đôi chút, đôi mắt tinh
nhanh hơn thủy ngân. Nàng chậm rãi lấy cỏ mềm đắp lên trán, nhìn về phía
thảo nguyên mà nàng vừa đi qua.

Xa xa có người dân du mục đang cất cao tiếng hát.

“Hùng ưng bay tới, trời càng cao. Cô nương xinh đẹp đuổi theo chú

ngựa con trên đồng cỏ…”

Sính Đình bật cười, cúi xuống múc nước.

Lạnh quá, chắc nước do những bông tuyết tan ra, chảy từ trên núi

xuống.

Khoan khoái uống một ngụm, nàng nhắm mắt tận hưởng, sao mà ngọt

quá.

Sắp tới rồi, mệt mỏi nhưng khoan khoái bôn ba đến cùng, đến chỗ ẩn

mình của người bạn thuở xa xưa.

Dương Phượng đã từ bỏ tất cả để lựa chọn con đường này, có đúng

đường không?

Con đường mà nàng đang lựa chọn, thẳng đến Bắc Mạc. Ở đó có trời

xanh mây trắng cỏ non… Cũng có thể, nàng sinh ra đã hợp với nơi này,
người dân hào phóng chất phác, bớt đi toan tính hãm hại lẫn nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.