CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 211

CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG

Phong Lộng

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 13

Thảo nguyên xanh mát cũng không thể trở thành chốn bồng lai tiên

cảnh của Sính Đình. Canh bốn, lúc sắp bình minh, một bóng người mệt mỏi
lặng lẽ đứng bên cửa sổ.

Hoa thơm chim hót của ban ngày giờ đi đâu hết. Bóng những cành hoa

lay động như ẩn như hiện trong ánh nến tựa hồ như những móng vuốt sắc
nhọn đáng sợ của ác ma đang rình rập con mồi.

Phu quân của Dương Phượng đã lên đường chinh chiến. Ở tận trong

đình viện sâu, Sính Đình cũng nghe thấy tiếng những thị nữ thì thầm với
nhau, nói Thượng tướng quân lúc xuất phát thật uy vũ hào hùng. Trong lời
nói chứa đựng khâm phục và hy vọng đó, cũng có vài phần suy đoán về kết
quả không hay.

Đừng suy nghĩ nữa.

Sính Đình lắc đầu, từ trong tối nhìn ra, những cụm hoa cũng trở nên

mờ ảo. Nàng lại nhìn lên vầng trăng sáng trên bầu trời cao rộng, ánh mắt
bỗng ngây dại.

“Chúng ta thề với ánh trăng, cả đời không phụ bạc.”

Giọng nói thấp trầm của người đó… với ánh trăng, không phụ bạc…

tim nàng bỗng đập dồn. Nàng vội đưa tay ôm ngực, cắn chặt môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.