CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 311

như tờ, không có dù chỉ một tiếng ho, tất cả tướng sĩ đều hướng mắt về vị
chủ soái uy phong của họ.

Khi ánh tịch dương cuối cùng buông xuống, Sở Bắc Tiệp khẽ hỏi:

“Mạc Nhiên, ngươi thấy tình hình trước mắt thế nào?”.

Không biết tại sao, Mạc Nhiên cũng lo lắng đến nỗi hai tay run lẩy

bẩy, rồi kinh hãi quỳ xuống, giọng ngờ vực: “Nếu những lời Tang Đàm vừa
nói là thực, thì không có cách nào loại bỏ sự nghi ngờ của Đại vương với
Vương gia”.

Bỗng chốc, cả bình nguyên rộng lớn im lìm vẻ chết chóc.

Những tướng lĩnh đứng bên trên đều nghe rỏ mồn một lời của Sở Bắc

Tiệp và Mạc Nhiên vừa nói.

“Ngươi có tin bản vương đã hại hai vương tử không?”

“Không tin.”

“Đại vương có tin không?”

Mạc Nhiên do dự một lát, rồi đáp bằng giọng chắc chắn: “Đại vương

sẽ tin. Theo luật kế thừa của vương tộc, nếu Đại vương không có người kế
tục, Vương gia sẽ là người kế thừa vương vị. Nữ tử chỉ thị hạ độc lại từng
có giao tình với Vương gia, cộng thêm việc đúng lúc này Vương gia lại dẫn
đại quân quay về, Đại vương sao có thể không nghi ngờ?”.

Sở Bắc Tiệp ngẩng đầu nhìn màn đêm buông xuống, đến khi ánh tịch

dương cuối cùng cũng biến mất, mới lẩm bẩm: “Vì sự bình yên của Đông
Lâm, hành động này của Đại vương cũng là vạn bất đắc dĩ. Nếu bản vương
phụng lệnh vào thành, Đại vương sẽ tàn sát cả bản vương và những người
có liên quan đến Trấn Bắc vương phủ. Đổi lại là bản vương, bản vương
cũng sẽ làm thế”. Nói xong, chàng lại buồn bã thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.