CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 312

Phịch!!!

Các tướng lĩnh sau lưng bỗng nhất loạt quỳ xuống.

Thần uy tướng quân Quân Xá trầm giọng nói: “Chúng thần nguyện

theo vương gia vào thành làm rõ sự thực với Đại vương. Quân Xá xin mang
tính mạng của toàn tộc ra để đảm bảo sự trong sạch của Vương gia”.

“Chúng thần cũng nguyện mang tính mạng của toàn tộc ra đảm bảo

cho sự trong sạch của Vương gia.”

Lời thề của họ vang dội trong màn đêm tối tăm.

“Các ngươi theo ta chinh chiến bao năm nay, nếu Đại vương nghi ngờ

ta, thì làm sao có thể bỏ qua các ngươi? Vào thành, chắc chắn chỉ có một
con đường chết. Cả hai con đường trước mắt đều không có lối thoát. Vào
thành, mình ta nhận lấy cái chết chỉ là chuyện nhỏ, nhưng nếu cả tướng lĩnh
chúng ta bị tàn sát, thì quân lực Đông Lâm sẽ bị tổn thất nặng nề. Đông
Lâm sẽ không còn đủ khả năng tự bảo vệ mình, chứ chưa nói đến việc mở
mang bờ cõi. Nếu không vào thành, Đại vương càng chắc chắn chúng ta
đang mưu phản.”

Mạc Nhiên vốn là cô nhi, từ nhỏ đã theo Sở Bắc Tiệp, là người trung

thành nhất, cũng là người ít vướng bận nhất, nên nghiến răng đáp ngay lập
tức: “Vào cũng không xong không vào cũng chẳng được. Đại vương đã
sinh lòng nghi ngờ, chắc sẽ không bỏ qua cho Vương gia. Vương gia ở thế
cưỡi trên lưng hổ, chi bằng dứt khoát công thành. Vương gia cũng là người
kế thừa vương vị của Đông Lâm mà”.

“Công thành không khó, nay tinh binh của Đông Lâm đều trong tay

bản vương, đây cũng là nguyên nhân khiến Đại vương nghi ngờ bản
vương.” Sở Bắc Tiệp lắc đầu nói tiếp, “Nhưng nếu công thành, giết Đại
vương đoạt lấy vương vị, Đông Lâm ta sẽ thế nào? Một khi xảy ra nội loạn,
lòng dân bàng hoàng, thần dân không thể đồng lòng, chư quốc bên ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.