CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 318

“Đại vương”, Vương hậu kinh ngạc kêu lên, “Chẳng lẽ đến lúc này rồi

mà Đại vương vẫn không tin lòng lang dạ sói của Trấn Bắc vương? Chắc
chắn hắn đã giết hai vương nhi. Việc đã đến nước này, tại sao Đại vương lại
hồ đồ đến vậy?”.

“Chính vì việc đến nước này, quả nhân mới không hồ đồ!” Đông Lâm

vương trầm giọng nạt Vương hậu một câu, rồi cúi xuống nhìn Sở Tại Nhiên
nước mắt giàn giụa đang quỳ dưới chân, thở dài: “Nay quốc sự biến động,
mọi việc đã chẳng thể cứu vãn. Ái khanh có lời can gián nào thì hãy nói ra
đi”.

Toàn thân run rẩy, Sở Tại Nhiên cắn răng đáp: “Lão thần bạo gan, xin

Đại vương ban bố vương lệnh nhường ngôi cho Trấn Bắc vương”.

Tất cả mọi người đều sững sờ, nhất thời lòng sôi sục.

“Cái gì? Sở thừa tướng điên rồi sao?”

“Sở Tại Nhiên, ông có biết ông đang nói gì không?”

“Sở thừa tướng hãy mau thu lại lời này, ông hồ đồ quá rồi!”

“Lão thần chưa lú lẫn, Đại vương.” Sở Tại Nhiên ngẩng đầu nhìn

Đông Lâm vương vẫn đang im lặng, nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt già
nua, “Tứ quốc hỗn loạn bao năm nay, quân Đông Lâm từng năm lần bảy
lượt đánh chiếm các nước khác, kết thù chuốc oán không ít. Nếu Đông Lâm
xảy ra nội loạn, quốc lực suy yếu, kẻ thù hợp lại tấn công, thì nước đầu tiên
trong tứ quốc bị tiêu diệt chính là Đông Lâm. Vì Đông Lâm, xin Đại vương
tự nguyện nhường ngôi, tránh nội loạn. Lão thần… lão thần nói những lời
phản nghịch này, tự biết tội đáng muôn chết, lão thần bằng lòng nhận ngay
lấy cái chết”. Sở thừa tướng liên tục đập mạnh đầu xuống nền đá cẩm thạch
sáng bóng, máu tươi chảy lênh láng nhuộm đỏ cả mặt và nền tóc bạc, thê
thảm vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.