CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 416

sao?”

Nhắc đến việc bi thảm xảy ra với hai vương tử Đông Lâm, Hồng

Tường không còn cười nổi, ánh mắt nhìn về sau lưng Túy Cúc.

Túy Cúc quay lại, bỗng thấy Mạc Nhiên mặt không biểu cảm đứng

ngay sau họ.

“Không được nhắc tới chuyện này nữa”, Mạc Nhiên lạnh lùng.

“Vâng.”

Túy Cúc trả lời, khẽ liếc về phía hai bóng người đang kề vai áp má

ngoài kia.

Không nhắc thì có thể quên được sao?

Sau tám tháng lạnh lùng, Sính Đình được tận hưởng sự sủng ái nơi Sở

Bắc Tiệp. Yêu lắm dáng hình không cam lòng mà vẫn phải chiều theo ý
nàng, yêu lắm mỗi khi chàng sầm mặt trách mắng nàng.

Sở Bắc Tiệp đã hạ mình, đích thân vào bếp nấu cháo cho nàng, đích

thân đút cho nàng ăn. Chàng bỏ hết mọi công vụ, cùng nàng ngắm mặt trời
lặn rồi lại mọc, trăng khuyết rồi lại tròn.

Nàng đã hoàn thành bao nhiêu tâm nguyện, được dựa vào lòng chàng,

nghe sấm đông, ngắm tuyết đông, đòi chàng ngắt những bông hoa đẹp nhất
trong hoa viên cài lên tóc mình.

Mọi chuyện ngỡ như mơ, một giấc mơ bay bổng trên bóng tối u ám.

Sính Đình và Sở Bắc Tiệp đều phóng túng bản thân, xem nhẹ bóng tối
không cách nào bỏ qua ấy.

“Sính Đình đã làm một việc rất ngốc nghếch.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.